Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 712

Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:41:28
Lượt xem: 33

Tống Đoàn Đoàn thì cứng cỏi hơn, cậu bé vẫn không quên hứa với cha: "Cha ơi, chúng con biết sai rồi, sau này phải ra ngoài nhất định phải mang theo vệ sĩ, sẽ không chạy ra ngoài lúc không có ai nữa.”

Nói xong, đôi mắt còn mang theo nước mắt kia nhìn cha hỏi: "Cha ơi, lát nữa có thể xin mẹ cho tụi con không?"

Tống Cảnh Văn gật đầu, hai đứa nhỏ long phượng thai thoáng cái đã trở nên vui vẻ nói lời cảm ơn cha. Còn ôm cha hôn vài cái, lập tức cao hứng nói: “Cảm ơn cha.”

Nói xong rồi còn nói muốn thổi cho cha, muốn kể chuyện xưa cho cha để cha không còn đau nữa vân vân, làm cho trong phòng thoáng cái tràn ngập tiếng cười của trẻ con.

DTV

Mẹ Tống thương yêu hai đứa cháu trai cháu gái long phượng thai, nhìn vết thương trên lưng con trai cũng thấy đau lòng nên đẩy anh cùng đi xử lý.

Tống Văn Cảnh trực tiếp mặc quần áo vào nói: "Mẹ, không cần quan tâm tới con đâu, con đi thăm vợ con đã.”

Mẹ Tống cũng sửng sốt: “Ừ, cũng phải, sao Tinh Tinh lại ngủ lâu vậy, con đi gọi con bé dậy chuẩn bị ăn cơm đi."

Lúc mẹ Tống đi bôi thuốc cho long phượng thai, cô ba Tống cũng mò qua dỗ bọn nhỏ, cũng không biết là cô ta đã nói cái gì, chỉ chốc lát sau trong phòng rốt cục vang lên tiếng cười lảnh lót của long phượng thai.

Tống Văn Cảnh nghe thấy tiếng cười khanh khách của long phượng thai, lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm, lúc đẩy cửa vào phòng ngủ thì vợ vẫn còn đang ngủ.

Tống Văn Cảnh ngồi ở bên giường nhìn gương mặt ngủ say của vợ, một hồi lâu vẫn không nhúc nhích.

Anh cũng không biết vì sao, thân thể mình vừa nhìn thấy vợ thì dường như có xu hướng mất khống chế. Mà khi nghe được long phượng thai mất tích thì vợ sẽ đau lòng, thân thể anh đã theo bản năng mà đi tới cục công an tra tư liệu, nhân tiện cùng đi giải quyết mọi chuyện.

Tống Văn Cảnh ngồi ở trên giường không thể không tự hỏi một vấn đề, mặc dù anh thích vợ là ngay từ khi thấy cô lân đầu tiên mà nảy sinh tình cảm, nhưng lúc này trong lòng anh lại nói cho anh biết là, chỉ e là anh thật sự không thể rời khỏi vợ.

Nếu không thì khi dạy dỗ hai đứa con anh sẽ dùng cách thức nhẹ nhàng hơn một chút mà không phải dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi một lân này. Anh đúng là đang sợ hãi, sợ hãi long phượng thai thật sự mà xảy ra chuyện gì thì vợ yêu của anh sẽ có biểu cảm chịu không nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-712.html.]

Anh không thể chịu nổi khả năng như vậy.

Lần này sau khi Diệp Mạn Tinh mang thai đôi sẽ bị động thai, có thể xem như là giày vò cô đến mức khó chịu. Hơn nữa cặp song sinh này, lẽ ra đối với cô đã là lần thứ hai, lẽ ra là phải thoải mái hơn mới đúng.

Nhưng cô không nghĩ tới lân này cô liên tục ôn tập trong kỳ thi tốt nghiệp trung học nên đã làm cho thân thể không chịu nổi, lúc này mới vừa trở về, ngay từ đầu cặp song sinh tranh giành linh khí trong ngọc thạch với cô, cô mới có thể ngủ lâu như vậy.

Diệp Mạn Tinh cảm giác trên trán có cái gì chạm vào, lúc này mới làm cho cô tỉnh lại. Chỉ là vừa tỉnh lại thì đã đối diện với khuôn mặt đẹp trai được phóng đại của nam chính.

Diệp Mạn Tinh: "..."

"Anh Ba, anh về rồi sao?”

Diệp Mạn Tinh có vài phần ngạc nhiên: ... Lúc cô trở về thì đã mang theo long phượng thai cùng trở về. Mà nam chính vốn tới đón cô, kết quả lại không có bóng người, cuối cùng vẫn là Tống Tam đưa các cô trở về.

“Ừ." Tống Văn Cảnh đáp một tiếng rồi nặng nề ôm lấy vợ: "Vợ ơi."

Anh cúi đầu hôn nhẹ cô, dịu dàng nói: "Còn muốn ngủ một lát nữa không?"

Diệp Mạn Tinh cảm thấy giấc ngủ này của mình vô cùng đầy đủ, chỉ là nam chính như vậy, anh có biết đây là ban ngày hay không?

Đôi mắt xinh đẹp của cô liếc anh một cái, lúc ngồi dậy thì nam chính đã đưa tới một cái gối đâu nhét ở sau lưng cô.

Diệp Mạn Tình: ... Với sự săn sóc nhiệt tình này, Diệp Mạn Tinh cảm thấy nam chính thật sự là ưu tú, nên phát cho anh giải thưởng Giải thưởng Pacesetter Biểu ngữ đỏ ngày 8 tháng 3 loại ưu tú.

Cô bị ý nghĩ này của mình chọc cười.

Loading...