Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 652
Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:38
Lượt xem: 28
Hiện tại nghe nói người sở hữu kỹ thuật trồng trái cây là cô có nhà ở chỗ này, không phải đều tới đây sao?
Diệp Mạn Tinh đúng là dự định để lại hai căn chung cư ở đây, còn anh cả anh hai nhà họ Diệp đều nói không bán được thì tự để lại một căn.
Quá nhiều người đã ở đây, lúc Diệp Mạn Tinh thiết kế đã bố trí phong thủy, cho nên khu chung cư phức hợp Đông Thuận Lai này là một bảo địa phong thủy thực sự.
Ngày bắt đầu phiên giao dịch bất động sản, số lượng đặt mua đã là 50 căn, đều tâm khoảng 300 tới 500 ngàn một căn, tổng cộng thu được một hai chục triệu, quả thực khiến tất cả mọi người chấn động choáng váng.
Đây mới chỉ là ngày đầu tiên.
Khu chung cư phức hợp cao cấp này tổng cộng có hơn 200 căn, Diệp Mạn Tinh dự định lưu lại mấy căn ở tầng một, xem sau này có muốn xây một câu lạc bộ hay không.
Bán đấu giá linh quả thì tóm lại phải ở trên địa bàn của mình mới an toàn.
Trước khi Diệp Mạn Tình bắt đầu phiên giao dịch, cô đã nhận được vệ sĩ và trợ lý do nhà họ Tống đặc biệt sắp xếp, cô dở khóc dở cười, quả thực xem cô trở thành búp bê sứ.
Liên tục bận rộn vài ngày, sau khi bán xong Diệp Mạn Tinh lập tức ngã xuống giường ngủ thiếp đi.
Hôm nay cô mệt đến mức ngay cả cơm tối cũng không ăn, buổi tối ngủ mơ mơ màng màng thì phát hiện trên người nóng lên.
Trước người hình như có một bóng dáng kéo cô lại, hôn lên tai cô, bên tai vang lên giọng nói khàn khàn: "Vợ, anh đã về rồi."
Diệp Mạn Tinh vừa bừng tỉnh đã nhìn thấy bóng người quen thuộc bỗng xuất hiện trong phòng cô?
"Anh ba?"
May mà cô quen thuộc với hơi thở của anh, nếu không cô đã muốn đá anh ra ngoài.
"Vợ, đánh thức em à?" Anh ôm chặt cô, để đâu cô tựa vào cánh tay mình dỗ dành: "Vợ, để anh ôm em, em ngủ tiếp đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-652.html.]
Tống Văn Cảnh trở về vốn không định tới tìm vợ, nhưng anh không kìm được. Sau khi tắm rửa ở phòng bên cạnh thì lập tức cầm giấy chứng nhận kết hôn đưa cho nhân viên lễ tân, mới khiến nhân viên lễ tân đồng ý mở cửa phòng.
Tâm trạng của anh không ổn định lắm, lúc này ôm vợ, nhìn nét đẹp ngủ yên tĩnh của cô, cả người anh đêu chìm vào một loại trạng thái rất bình thản.
Ngay từ đâu anh chỉ muốn ôm một cái là được, chẳng qua vừa tiếp xúc với vợ lại không nhịn được mà cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán cô, ai dè khiến vợ tỉnh giấc.
Diệp Mạn Tinh nghe có chút bất đắc dĩ: Đã vậy rồi còn ngủ thế nào nữa?
"Anh ba, anh vào bằng cách nào?"
Cơ thể cô bị ôm rất chặt, cô khẽ giật giật, cuối cùng nam chính cũng nới lỏng ra một chút: "Xin lỗi vợ, anh nhớ em."
Không nhịn được cho nên mới vào.
"Xin lỗi, đánh thức em rồi." Anh đau lòng vì đánh thức cô, thật sự là gần trong gang tấc, anh hoàn toàn không khống chế được bị cô hấp dẫn, muốn đến nhìn cô.
"Cái miệng này bôi mật đúng không?" Diệp Mạn Tinh hờn dỗi một tiếng, âm thanh kia cứ như câu lấy tim người ta, cánh tay anh tăng thêm vài phần lực, nhiệt độ trên người tăng lên. Diệp Mạn Tinh luôn luôn mẫn cảm, thoáng cái đã phát hiện ra loại biến hóa không thích hợp này.
DTV
Cô bật đèn lên nhìn: "Anh ba?"
Ồ, lúc này người đàn ông đúng là không giống mọi khi, cặp mắt sâu thẳm kia giống như nhuốm màu đỏ, hai mắt phủ kín tơ máu, đuôi mắt hoa đào đẹp đẽ lại đỏ bừng hết lên, mang theo hương vị mê người nhàn nhạt.
Trên người anh cứ như có lửa, sao lại nóng thành thế này?
"Vợ, anh chỉ ôm em, không cử động."
Anh ôm cô, vùi cằm cùng gò má vào nơi cổ cô, nghe tiếng cô hô hấp đân dân tự khiến bản thân bình tĩnh.
Cô không biết, m.á.u hoa đào đã dung nhập vào người anh, hơn nữa thể chất đặc thù của nhà họ Tống bị kích hoạt, trong khoảng thời gian này, hai thể đấu nhau cũng có thể ép anh phát điên.
Chẳng qua anh luôn giỏi chịu đựng, bên ngoài cũng không nhìn ra cái gì, lúc này vừa đến nơi có vợ, tâm tình của anh buông lỏng cho nên trúng chiêu.