Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 644

Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:25
Lượt xem: 35

Đột nhiên Tống Văn Thư đứng dậy, tùy ý lau mắt, nhìn về phía ngọn núi xanh ở xa xa, giọng nói nghe như đang rất bình tĩnh mà hoài niệm.

Tống Văn Thư: "Chị dâu, cho dù phải chia tay, chúng em cũng đã bắt đầu đàng hoàng, vậy thì chia tay cũng phải đàng hoàng, không phải anh ta muốn chia tay sao? Vậy thì chia tay."

Vẻ mặt Diệp Mạn Tinh có hơi kỳ quái, nước mắt của cô ấy ít hơn một chút, giọng nói cũng dễ nghe hơn một chút.

Cô cũng không hiểu rốt cuộc cô em chồng này cảm thấy hiếm lạ cái gì ở anh ta?

Đẹp sao?

Hình như cũng có, nhưng chắc chắn anh ta không đẹp bằng anh trai cô ấy.

Với nhan sắc của nam chính, quả thật nhìn thấy anh như nhìn thấy Dương Quá, nhìn một lân đã lâm chung thân, thật sự có rất ít người có thể thoát khỏi.

Có lẽ từ nhỏ em dâu phải bị ảnh hưởng bởi ngoại hình của anh trai nên rất kén chọn đàn ông.

Cuối cùng Tống Văn Thư cũng đồng ý trở về.

DTV

Vừa đi trên đường cô ấy vừa thở dài nói: “Chị dâu, mỗi giai đoạn của cuộc đời đều có hàng ngàn điều tốt đẹp, nhưng cũng sẽ luôn có những giai đoạn tồi tệ. Những lúc khó khăn, chúng ta chỉ cần một cái ôm để có thể sưởi ấm cho nhau."

Tống Văn Thư: “Chị dâu, em khác anh ta ở chỗ là anh ta đã ném tấm ván gỗ đi để sống sót trước. Nhưng chị dâu à, khi anh ta ném tấm ván gỗ, em luôn luôn nhặt nó lên và đưa cho anh ta, để cho anh ta một cơ hội sống."

Diệp Mạn Tinh đột nhiên dừng lại, bỗng nhiên cau mày nhìn cô ấy. Chỉ nghe thấy giọng nói của em chồng giống như truyền đến từ xa: “Chị dâu, anh trai em cũng sẽ như vậy. Dù một ngày nào đó chị có gặp phải khó khăn gì, anh trai em cũng sẽ dùng mạng để tạo ra một con đường sống cho chị."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-644.html.]

Diệp Mạn Tinh nghe vậy thì hơi rung động: "Thế em có thể chịu khổ được không?" Có thể cô là người hiểu rõ nhất một điều đa số nhân loại, vui thì dễ nhưng khi buồn thì rất khó chịu đựng.

Bởi vì về tình cảm, dường như con người đây đủ hơn hoa đào tinh bọn họ rất nhiều. Tống Văn Thư nói: "Vâng, chị dâu, mọi người nói rất đúng, ngay từ đâu em không nên bỏ trốn, có lẽ em nên trưởng thành hơn một chút và suy nghĩ lại vấn đề này, phải suy nghĩ xem tương lai em nên sống một cuộc sống như thế nào?"

Sau khi trở về, Diệp Mạn Tinh và Tân Lâm đến thăm cửa hàng Ngọc Chi Lâm ở thành phố Đông một chút, sau đó lại nghe Tân Lâm nói về thời gian đấu giá. Cô phải gọi điện cho nam chính, cũng không thể chậm trễ thêm được nữa.

Đến chiều tối tối cô vẫn không thể ra ngoài gọi điện thoại bởi vì cô em chồng đến tìm cô. T8080 Em chồng ngủ suốt một ngày, dường như đã nghĩ thông suốt, mang theo đầu tóc rối bời như một cái ổ gà cộng thêm hai con mắt sưng như quả đào đến phòng cô.

Có hơi ngạc nhiên là cô ấy còn mang theo cả đồ ăn.

Vừa vào phòng đã đưa hộp cơm cho cô, sau đó đẩy chiếc ghế đẩu của khách sạn qua rồi ngồi xuống đối diện với cô.

“Chị dâu, em đã quyết định rồi.”

Diệp Mạn Tinh ngồi ở ngay đầu giường, quay đầu hỏi cô ấy: "Em đã quyết định cái gì?"

Tống Văn Thư: "Chị dâu, em không thể đi bộ đội, cũng không thể học đại học được nữa. Tạm thời em muốn đi xa một chút, em muốn đi du học."

Diệp Mạn Tinh đánh rơi đôi đũa: "Tiếng anh cũng không biết mà tại sao em lại muốn ra nước ngoài?"

Dáng vẻ Diệp Mạn Tinh nhìn cô ấy giống như là đang nhìn người ngoài hành tinh, thật sự là não cô ấy không bị úng nước đúng không?

Cô ấy cũng không phải là đi du học theo học bổng đại học, cần phải tự mình chi trả, hai ngàn đô la Mỹ cũng hơn một vạn nhân dân tệ, đây cũng không phải là một số tiền nhỏ.

Diệp Mạn Tình không thiếu chút tiền ấy, đúng là cô thật sự có đủ khả năng chi trả, nhưng liệu cô em chồng này có thể tự mình sống được sao?

Loading...