Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 643

Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:23
Lượt xem: 28

"Sao cơ." Tống Văn Thư sửng sốt, sau đó nước mắt đột nhiên tuôn ra, tùy ý để từng giọt mưa rơi xuống trên mặt, cô ấy ngạc nhiên, giọng nói như bị thứ gì đó nghẹn lại, hai mắt đỏ hoe nhìn anh ta: "Anh có ý gì?"

Trần Chu ôm lấy cô ấy, giọng nói hòa lẫn với tiếng mưa nên nghe không được rõ ràng lắm.

Trần Chu: "Xin lỗi Thư Thư, anh thật tệ, anh cảm thấy rất hối hận, cảm thấy cưới em về thật thiệt thòi cho em."

Giọng nói của anh ta giống như đang quyến luyến rồi tiếp tục nói: "Anh đã d.a.o động khi nghe được ông nội của em là Tư lệnh. Không một người đàn ông nào có thể từ chối được sự cám dỗ này, nó có thể khiến cho anh và gia đình anh được thăng lên rất nhiều cấp bậc.”

Hơi thở của anh ta như bị nghẹn lại, anh ta vùi đầu vào cổ Tống Văn Thư: "Anh không tốt, anh để em tự thích nghi với hoàn cảnh. Chị dâu nói đúng, anh không biết xấu hổ. Thư Thư, anh xin lỗi!"

Tống Văn Thư ôm miệng bật khóc.

Những giọt nước mắt đó, từng giọt từng giọt một đang trào ra...

Diệp Mạn Tinh ở bên cạnh nhìn, vệ sĩ bên cạnh che ô cho cô, lúc này cô đang đứng dưới mưa, chỉ cảm thấy những hạt mưa rơi xuống xung quanh không khác gì những giọt nước mắt trong đôi mắt em chồng.

DTV

Mẹ Trần ở bên cạnh còn đang muốn nói gì đó, Trần Chu bỗng nhiên nói: "Mẹ, mẹ về trước đi."

Nói xong anh ta lại ôm lấy em chồng lân nữa, sau đó thất hồn lạc phách rời đi, không cần ô, cũng không nói thêm câu nào, cứ thế biến mất trong tiếng sấm vang dội.

Trên con đường nhỏ, Diệp Mạn Tinh nhìn thấy người cô em chồng ướt đẫm, vội vàng đi tới che ô cho cô ấy.

Hoa đào tinh như cô chưa bao giờ trải qua loại cảm giác đau lòng như vậy...

"Em gái, dù sao em cũng nên quay về thay quần áo."

Hiện giờ họ vẫn đang ở khách sạn thành phố Đông, còn chưa về nhà họ Trần, nhưng cô cũng không ngờ được cuối cùng mọi chuyện lại phát triển theo hướng vi diệu như vậy? Cô vừa nói ra lời này, nước mắt của em chồng cô càng rơi nhiều hơn.

Diệp Mạn Tinh đặt tay lên vai cô ấy, thăm dò vỗ nhẹ: “Đừng khóc nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-643.html.]

Tống Văn Thư cảm thấy trong lòng vẫn còn co rút đau đớn, hỏi: "Chị dâu, tại sao anh ta lại như vậy?"

"Đây không phải là lỗi của anh ta sao? Không phải anh ta là người nên xin lỗi, chịu thua và cầu xin em sao? Tại sao vậy chứ?" Giọng nói của cô ấy thật sự rất tủi thân. Diệp Mạn Tình cảm thấy hình như con người có hơi nhiều nước mắt...

"Coi như bây giờ có nhiều lựa chọn hơn, vậy tại sao em vẫn cứ khóc?"

Cô vỗ vai em chồng, dỗ dành: "Em là cháu gái của Tư lệnh, em có những anh chị em và chú bác rất lợi hại, nếu em muốn bất kỳ mối quan hệ nào thì lúc nào cũng luôn có những mối quan hệ tốt hơn dành cho em."

Những hạt mưa tí tách rơi ở trên ô, cơn mưa tháng năm rất to, chỉ một lúc sau đã có nước bùn tràn về phía con đường mòn nơi họ đang đứng.

Ngay cả đôi giày da nhỏ của Diệp Mạn Tinh cũng bị ướt, nhưng hết lân này đến lân khác người em chồng bị ướt sũng từ đâu đến chân lại không hề cảm nhận được sự lạnh lẽo.

Tiếng còi inh ỏi.

Chiếc xe sang trọng của Tân Lâm chạy tới, nhắc nhở bọn họ đã đến lúc phải rời đi.

Cũng không biết em chồng đã khóc bao lâu. Đúng lúc Diệp Mạn Tình cảm thấy tay cầm ô hơi mỏi, bỗng nhiên em chồng ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt kia giống như vừa bị ớt đỏ sát qua, giọng cũng khàn khàn: "Chị dâu..."

"Sao?"

Tống Văn Thư: “Chị dâu, chị có thể cho anh ta thời gian chuẩn bị được không?"

Diệp Mạn Tinh suýt nữa ném chiếc ô trong tay đi...

Cô em dâu này của cô đang bị tình yêu làm úng não rồi đúng không?

Cô còn đang suy nghĩ sao nhà họ Tống lại có thể nuôi dạy ra người em chồng ngây thơ như vậy?

Chỉ là những lời nói sau đó của em chồng làm cho cô cảm thấy có hơi ngoài ý muốn.

Loading...