Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 632
Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:06
Lượt xem: 35
"Đuổi theo đi, xem có thể nhìn thấy dấu vết gì hay không?"
Đối phương tới rất kỳ quặc, biến mất cũng rất nhanh nhẹn dứt khoát, cô hai Tống cứ cảm thấy chỗ này không an toàn, nhưng rốt cuộc đối phương là ai?
Lúc Cô hai Tống trở về, ông cụ Tống gọi cô ấy qua, hỏi cô ấy muốn tham gia quân ngũ là muốn lập gia đình?
Bản thân cô hai Tống còn chưa chắc chắn, đối tượng để kết hôn hiện tại cô ấy không hài lòng cho lắm.
Cô ấy vừa định nói chuyện thì nhìn thấy hai đứa bé sinh đôi lon ton đi vào.
"Ông cố bà cố, mỗi người một quả nhé." Tiếng nói ngây thơ vang lên, hai đứa nhóc trắng nõn mũm mĩm chia quả mọng cho mọi người cứ như ông cụ non, trong phòng đều là tiếng cười nói.
Mẹ Tống kêu hai đứa bé sinh đôi, chuyên mang trái cây qua cho cô hai Tống. Tống Bối Bối chắp tay sau lưng, cổ giương lên, dáng vẻ hết sức bất đắc dĩ lại giả vờ kiêu ngạo.
Cũng không biết mẹ Tống đã len lén nói bên tai cô bé cái gì, đôi mắt to xinh đẹp của cô bé bỗng nhiên sáng lên, sau đó đôi chân ngắn nhỏ lập tức lon ton chạy tới cầm hai quả cam bé nhất cho cô hai Tống.
Lúc cho cô ấy còn hừ lạnh một tiếng: "Cô không được phép ức h.i.ế.p mẹ đâu đấy, biết chưa?"
Cô hai Tống nào thèm chút trái cây như thế, lúc này cũng không muốn lấy lòng hai đứa bé sinh đôi cho lắm, nhưng mà nhóc con phồng má trông vô cùng đáng yêu, cô ấy là một người trưởng thành tội tình gì so đo với một đứa con nít.
Lại có bà nội đang nhìn nên cô ấy phối hợp nói: "Biết rồi.”
"Vậy thì tốt."
Đối phương còn vươn ngón tay ra: "Ngoéo tay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-632.html.]
Cô bé bướng bỉnh bĩu môi, ánh mắt long lanh xinh đẹp như quả nho, cô ấy ngồi xuống, phối hợp đưa ngón tay ra: "Bối Bối, có lẽ cháu phải cảm ơn mẹ của cháu."
Cảm ơn mẹ cháu giữ lại một chút lòng tốt, cảm ơn lương tri của cô chưa mất đi. Nếu không cục bột trắng bé xíu như cháu cũng không đủ cho người ta gặm.
Suy nghĩ này thoáng qua, cô hai Tống cảm thấy ngón út của mình sắp bị kẹp gãy rồi, cô ấy bỗng nhiên sửng sốt, ngơ ngác nhìn Tống Bối Bối.
Rốt cuộc đứa nhỏ này có thiên phú gì thế, sao sức lực lớn như vậy, cô ấy động đậy mấy lần đều không giãy ra được, vừa nâng mi mắt nhìn sang, cô bé nơi nào đáng yêu, trong cặp mắt xinh đẹp kia đều là vẻ giảo hoạt.
Được thôi, cô ấy thừa nhận hai đứa bé sinh đôi của anh kế mình quá khác biệt so với những đứa nhỏ bình thường.
Cô ấy cố ý kêu lên một tiếng, rốt cuộc đứa nhỏ buông cô ấy ra, còn vô cùng hài lòng lon ton chạy đi khoe khoang với Tống Đoàn Đoàn.
Hai đứa bé sinh đôi này quá thông minh, cô hai Tống như nghĩ đến điều gì, lại nghe bà nội nói: "Cháu muốn đi bộ đội hay là làm nghề gì? Đối tượng mà cháu đã xem mắt, cháu không hài lòng thì có thể chọn lại."
Lời nói của bà nội Tống lập tức kéo suy nghĩ của cô hai Tống về, cô ấy bỗng nhiên nhìn ông nội nói: "Ông nội, nhà họ Tống chúng ta có nhiều kẻ địch không?"
Bà nội Tống ở bên cạnh lau tay cho thằng nhóc, nghe vậy nói: "Ai cũng có kẻ địch. Nhưng mà lời này lại đã nhắc bà nhớ ra, bên này phải chọn thêm mấy người bảo vệ hai đứa bé sinh đôi, còn cả Tinh Tinh cũng vậy."
DTV
Cô hai Tống ồ một tiếng, cô ấy như thế cũng đã là báo đáp công ơn nuôi dưỡng rồi, còn tương lai có thể đề phòng được hay không thì còn phải xem chị dâu mình thôi.
Chẳng qua nhà họ Tống đã ghê gớm thế rồi, tại sao còn có người còn dám âm thầm nhìn chằm chằm vào nhà họ Tống chứ?
Hôm nay trời hơi nóng, Diệp Mạn Tinh mặc một chiếc đ.â.m mỏng màu xanh, kiểu dáng thời trang phù hợp với thời đại này, chất liệu tơ tằm, nhìn và sờ đêu hết sức thoải mái.
Trên chân đi một đôi giày da đế bằng màu be, trên giày da còn có một chiếc nơ con bướm cùng màu, trông hết sức hoạt bát đáng yêu, nhưng mặc vào đứng đó vẫn không che phủ được vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp của cô.