Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 625
Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:42:55
Lượt xem: 52
Suy nghĩ của Tống Văn Cảnh đã chỉ mang trong câu chuyện cô nói, tai anh lại đang đắm chìm trong giọng nói dễ nghe của cô.
Tống Văn Cảnh: “Ừm, anh đã biết.”
“Cũng không biết có phải là do em gái không thể sinh con hay không, đúng rồi, em có rang chút trà nhài, đến lúc đó mang đến cho em ấy một ít vậy.”
DTV
Lúc Diệp Mạn Tinh nói chuyện, giọng nói rất vui vẻ, cô đang từ từ cân nhắc đến hàm nghĩa của từ ngữ mà mình nói với bạn đời.
Khi nói chuyện, cô còn thêm chút phàn nàn.
Tống Văn Cảnh thật sự là một người nghe ưu tú, cho dù vợ có nói cái gì thì anh đêu yên lặng lắng nghe, sẽ đáp lại vài câu.
Dân dân, giọng nói cuộc tổng Văn Cảnh dường như chậm và trầm hơn, nhiệt độ cơ thể của anh cũng đân hạ thấp.
Cảnh vệ ở bên cạnh thấy vậy thì rất ngày cả mình rồi vội vàng đi gọi chú tư tới.
Cố Nguyên mà Triệu Lăng cũng theo đến.
Triệu Lăng kinh ngạc nói: “Cái tên này, để nghe điện thoại mà đến mạng cũng không cần nữa hả?”
Mấy người nhanh chóng đưa Tống Văn Cảnh vào phòng bệnh, sau khi kiểm tra một phen, giọng nói của Triệu Lăng vẫn lộ ra sự kinh ngạc: “Tôi thấy anh ta khôi phục tương đối tốt, thể chất này của các anh lợi hại thật đấy, cũng không biết lân này là thứ gì có thể kích thích khiến anh ta trở thành người đặc biệt?”
Nếu lúc này Diệp Mạn Tinh biết nam chính đã kích hoạt được năng lực đặc biệt thì chắc chắn cô sẽ đóng gói chạy thật nhanh tới nhưng cô lại không biết.
Thậm chí cô còn không biết người có vết bớt hình trái tim của nhà họ Tống là người có thể rất đặc biệt.
Điều này trong nguyên tác cũng không nói. Sau khi cúp điện thoại, Cố Nguyên là người nhận điện thoại và nói: “Chị dâu, anh ấy đang ngủ, sau khi anh ấy tỉnh lại thì sẽ gọi lại cho chị."
“Ừm. Cố Nguyên cậu khôi phục tốt rồi hả?”
Diệp Mạn Tinh hỏi.
Cố Nguyên nói: “Vâng, cảm ơn chị dâu đã cứu em."
Anh ấy không nói quá nhiều với giọng nói trầm ổn, lại còn đang ở cùng với nam chính nên có lẽ sẽ khôi phục tốt hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-625.html.]
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Mạn Tinh lại đến quán cơm quốc doanh ăn một bát mì thịt băm.
Ở bên này, mấy người đi xem căn phòng xung quanh nhưng hình như cũng không quá hài lòng.
Ngôi nhà muốn mua phải ở gần chính quyền thị trấn để ông cụ có thể dễ dàng đi lại nhưng căn nhà như vậy lại không dễ tìm.
Diệp Mạn Tỉnh lên đường: “Bà ơi, nếu không con để chị dâu ở nhà mẹ đẻ tới xem một chút được không, phòng ốc của các chị ấy có vị trí không tồi.”
Bà cụ Tống cảm thấy không sao: “Con cứ bảo chi dâu của con tới xem đi.”
Diệp Mạn Tinh quay đầu lập tức gọi điện thoại cho chị dâu.
Bà cụ Tống đã lớn tuổi, nói thì là đi xem nhà nhưng thật ra là đi dạo chơi cùng bọn họ, dẫn theo người già trẻ nhỏ, còn có cảnh vệ và vệ sĩ ở cùng, bọn họ ngồi trên xe Jeep ra ngoài đi dạo. Không còn cách nào nữa, bà cụ đã lớn tuổi, lại thêm đây là nơi xa lạ nên cảnh vệ và vệ sĩ vô cùng căng thẳng, sợ sẽ có chuyện gì đó xảy ra, vì vậy cô cũng không còn cách nào khác.
Chỉ là khi bọn họ vừa ra ngoài lại tình cờ gặp được người quen.
"A?"
Lúc lên xe, Diệp Mạn Tinh nhận ra ở đối diện đường hình như có một tâm mắt như có như không nhìn mình, không quá rõ ràng nhưng giác quan của cô vô cùng nhạy bén nên đương nhiên sẽ cảm nhận được. Nhưng khi cô nhìn sang thì mới thấy Trần Kiêu Kiêu đang đứng ở phía đường đối diện nhìn cô.
Lúc này con đường lớn trên thị trấn chưa có xe cỡ lớn, có thể có một chiếc xe đã là điều không đơn giản.
Nhưng trước mặt Trần Kiêu Kiêu lại có một chiếc xe hơi cỡ nhỏ, không nhìn ra thương hiệu nào nhưng cũng khiến Diệp Mạn Tinh cảm thấy bất ngờ.
Càng ngạc nhiên hơn là, lân này khi nhìn thấy họ, nữ chính trùng sinh không còn đi tới nói điều kỳ lạ nào đó mà chỉ nhìn họ rồi đi xa.
Diệp Mạn Tinh: ...?
Cô vẫn còn cảm thấy ngạc nhiên, nữ chính trùng sinh vậy mà lại trở nên bình thường.
Trước kia vì để muốn tới tìm cảm giác tồn tại, cô ta sẽ tới nói vài lời kỳ lạ nào đó.
“Sao vậy Tinh Tinh?" Mẹ Tống thò đầu từ trong xe ra gọi cô một tiếng.
Diệp Mạn Tinh nhìn Trân Kiêu Kiều ở bên kia một chút rồi vào trong xe ngồi, xe Jeep này tổng cộng có hai hàng tám ghế.
Trong xe, cặp song sinh ngồi cùng bà cụ Tống và ông cụ Tống, còn cô ngồi ở ghế lái phụ, phía sau là mẹ Tống.