Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 607
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:05:48
Lượt xem: 71
Là đàn ông, bạn bảo anh ta không kỳ vọng vào thế hệ sau, làm sao có thể?
Nhưng dù biết rõ ràng Tống Văn Tư đã từng ly hôn lại không thể sinh con, nhưng vẫn đồng ý kết hôn, dù cô ấy có nhà họ Tống chống lưng, có thể nhận nuôi một đứa con để duy trì cuộc hôn nhân.
Tại sao ông cụ Tống không ép cô ấy?
Đương nhiên có hai điều cần cân nhắc, một là cháu gái Tống Văpn Thư không được nuôi dạy từ trước, liệu cô ấy có thể thích ứng được với cuộc hôn nhân không có tình cảm hay không?
Giống như trường hợp của cô hai nhà họ Tống, từ nhỏ cô ấy đã không kqhao khát quan hệ tình cảm, liên hôn thì chỉ cần đối phương có tiền đồ, gia thế vững mạnh thì cô ấy sẽ rất hạnh phúc.
Đối với Tống Văn Thư, điều này là không thể.
Cô ấy là một người có thể bỏ trốn vì tình yêu, làm mẹ Tống tức giận đến mức mặc kệ cô ấy suốt mấy năm liên.
Điều còn lại, và cũng là điều quan trọng nhất, cô gái này vẫn còn chút tình cảm với người chồng của mình, nếu không cô ấy đã chia tay từ lâu rồi.
Ông cụ Tống tồn tại như Định Hải Thần Châm trong nhà họ Tống, ông ấy có con mắt tinh tường, đối với cháu gái của mình, cô có quyền lựa chọn và có đủ tự tin để làm điều đó.
Bây giờ họ đã nhận nhau rồi, cuộc hôn nhân này có thể tiếp tục, Tống Văn Thư bằng lòng sống tiếp, nhà mẹ chỉ có thể ủng hộ cô ấy, dỗ dành cô ấy, Tống Văn Thư sẽ không chịu ấm ức, đây chính là sự tự tin.
Nếu cô ấy muốn ly hôn, chỉ cần nhà họ Tống còn ở đó, sau khi ly hôn cô ấy vẫn có thể tìm được người tốt.
Chỉ cần không cần đến tình cảm, cô ấy sẽ sống một cuộc sống rất thoải mái.
Trân Chu lo lắng, Trần Chu hoảng sợ, Trần Chu hiện tại thật sự không muốn ly hôn.
Nhà họ Trần có chút quyền lực ở thành phố Đông, anh ta cũng có chút kiêu ngạo, không nhìn trúng người nào dưới quê, chỉ thích mỗi một mình cô gái nông thôn Tống Văn Thư. Nhưng gia đình anh ta không đồng ý.
Mấy năm nay gia đình không có con nên cãi vã rất nhiều, con cái là cái gai trong mắt.
Sau đó, mẹ anh ta không còn phản đối thân phận của họ nữa mà đưa ra tối hậu thư cho anh ta, nếu vợ không thể sinh con thì ly hôn, bằng không bà ta sẽ c.h.ế.t cho anh ta xem.
Hơn nữa, vợ anh còn ném chiếc hộp gỗ gụ của anh ta đi khiến anh ta tức giận, ai ngờ đối phương lại không nể mặt đến mức đánh anh ta ngay tại nhà mẹ đẻ. Nhìn tình hình trong phòng, anh ta nhanh chóng giải thích: "Ông nội, cháu không muốn ly hôn với Thư Thư. Chúng cháu vẫn còn tình cảm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-607.html.]
Mấy người nhà họ Tống chỉ nhìn anh ta, nghe anh ta nói tiếp mà không ngắt lời: “Trước đây mẹ cháu phản đối chúng cháu vì hai chuyện, một là vì địa vị gia đình không tương xứng, hai là không có con."
"Bây giờ Thư Thư..."
Anh ta có chút ngượng ngùng không dám nói tiếp, bây giờ hối hận đến xanh ruột, vì sao lại đồng ý ly hôn chứ?
Anh ta biết điểm mấu chốt nằm ở đâu: "Thư Thư, lúc đâu anh cũng không ghét bỏ thân phận của em, nhưng bây giờ em cũng không thể vì nhận người thân rồi mà quay sang ghét bỏ anh được chứ.”
"Anh biết rằng bây giờ em có thể có nhiều sự lựa chọn hơn, nhưng liệu người khác có đối xử tốt với em như anh không?"
Diệp Mạn Tình vừa bước vào cửa đã nghe thấy câu này, tò mò hỏi: "Nhà họ Tống mà sụp thì mẹ cậu cũng phản đối nữa thôi, chẳng lẽ đến già hai người cũng không cần con sao?"
Diệp Mạn Tinh nói mấy câu rồi như vung mấy nhát d.a.o về phía Trần Chu, làm anh ta toát mồ hôi lạnh. Anh ta...
Anh ta thật sự là lân đâu tiên gặp được chị dâu xinh đẹp này, nhưng sao cô lại nói chuyện gay gắt như vậy?
DTV
Đầu lưỡi anh ta tê dại, nhìn thấy ánh mắt của vợ mình, thực ra anh ta đã do dự vì đứa con, nếu không anh
ta cũng sẽ không nói lời ly hôn.
Mọi người trong phòng đều nhìn anh ta, anh ta chưa kịp trả lời thì chị dâu xinh đẹp lại hỏi: "Cậu nói cậu yêu em ấy, vậy tại sao lại đòi ly hôn vì con cái chứ, cậu yêu con cái hay là yêu em ấy?”
“Nếu cậu yêu con cái thì cứ tìm đại một cô gái nào sinh được ấy, sinh cho cậu một tá luôn.”
Cô đặt trà hoa trên tay xuống rồi rót một tách trà cho ông cụ Tống và bà cụ Tống đang nhìn cô với vẻ mặt đây yêu thương.
“Nếu yêu em ấy thì sao còn chần chừ vì con cái chứ?"
Sau đó cô kéo mẹ chồng ngồi xuống, cô cũng kéo một chiếc ghế đẩu tới, chống cằm tò mò nhìn em rể.
Đây là cặp vợ chồng bỏ trốn sống sờ sờ ngay bên cậy cô mà? Bây giờ đã bị hiện thực đánh trở lại phàm trần rồi?
Quỹ đạo cuộc đời của mỗi người ở mỗi thời điểm và không gian khác nhau, có thể một quyết định được đưa ra khi còn trẻ, một quyết định mạo hiểm mạng sống của chính mình vào thời điểm đó, liệu bạn có hối hận vì nó trong tương lai hay không?