Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 586
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:05:14
Lượt xem: 60
Dù sao thì cũng chỉ tốt đến mức này mà thôi.
Nhưng một người là tư lệnh, một người là cậu chủ nhà họ Điền – một dòng họ y học có tiếng, họ không mphải là người mà cô muốn sai bảo là tự ý sai bảo.
Diệp Mạn Tinh cũng không cố tình làm gì cả, nhưng đây là thật, đúng là cô đã làm chuyện này nhưng cô cảm thấy nó không phải chuyện cần bàn luận.
Mọi chuyện xảy ra vô cùng trùng hợp, tất cả mọi người cùng đồng loạt quay ngựa, còn khiến tất cả người nhà họ Tống sợ hãi như thấy người ngoài hành tinh vậy.
Tóm lại, tiêu đời rồi, cô loáng thoáng phát hiện hình như ánh mắt thím Ba Tống và thím tư Tống nhìn cô đầy hiền từ, thậm chí cả phòng này đều nhìn cô bằng ánh mắt tò mò tìm hiểu.
Dù sao người có chỗ dựa là nhà họ Lưu, là ân nhân của nhà họ Lưu và có quan hệ với nhà họ Điền, bản thân người này đã không phải là người bình thường.
Nhà họ Tống không nhất định cần phải có một cô cháu dâu có mối quan hệ như vậy, nhưng mà một cô cháu dâu có mối quan hệ như vậy thì không đơn giản.
Những người trong nhà họ Tống vốn cảm thấy trà hoa của cô không có tác dụng gì, lúc này tâm trạng vô cùng phức tạp, cô gái này đúng là hào phóng.
Vừa rồi bọn họ đã nghe tư lệnh Lưu nói trà hoa này dù ra giá bao nhiêu cũng không có ai chịu bán, vô cùng quý giá, người ngoài muốn mua cũng không mua được.
Bà cụ Tống cảm thán, cô cháu dâu này tri kỷ như vậy, mấy thứ này đều được chuẩn bị tốt trước khi đến đây, nghĩ tới điều này bà cụ càng thương cô hơn, nhưng tạm thời không đề cập tới chuyện này.
Đến khi ông cụ Tống tiễn mấy người tư lệnh Lưu về, lúc này Diệp Mạn Tinh mới biết được đêm nay hai nhà này đến đây không phải vì cô.
Mà họ đến vì cô Tư Tống. Cậu nhỏ nhà họ Điên Điền Nhất Hoa bị gia đình cưỡng ép đi xem mắt, là cháu gái của tư lệnh Lưu.
Sau đó cậu chủ nhà họ Lưu đến nhà họ Tống, là đến để xem mắt cô Tư Tống, hai nhà đang bàn về quan hệ thông gia.
Chẳng trách lại trùng hợp như vậy?
Trước khi tư lệnh Lưu đi còn làm nghi lễ quân đội với cô, giọng nói đây trịnh trọng:
Tư lệnh Lưu rời đi trước lại triều nàng kính một cái quân lễ, thanh âm lộ ra trịnh trọng:
“Đồng chí Diệp, nếu cô có chuyện gì đều có thể đến nhà họ Lưu tìm tôi. Chỉ cần không vi phạm pháp luật, tôi sẽ cố gắng hết sức mình."
Lời này vô cùng long trọng. Diệp Mạn Tỉnh cười tủm tỉm, cô là hoa đào tinh, cô thật sự không biết mình có chuyện gì cần con người giúp đỡ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-586.html.]
Có điều cô là một hoa đào tinh lương thiện, mỉm cười cất giọng vừa mềm mại vừa ngọt nào nói “cảm ơn", khiến cho lòng dạ bà cụ Lưu như được rót mật.
Trước khi ra về còn luôn miệng mời cô đến nhà họ Lưu chơi, đều ở cùng khu nhà công vụ, rất thuận tiện.
Buổi tối, cả nhà Diệp Mạn Tinh đều ngủ trong biệt thự. Khu nhà công vụ quân đội cũng có chuẩn bị phòng cho Diệp Mạn Tinh và Tống Văn Cảnh.
Ông cụ Tống có quân hàm rất cao, sau khi về hưu ông cụ được chia căn nhà rộng hơn rất nhiều người.
Lần đầu tiên Diệp Mạn Tình đi xa nhà để hóa giải nguy cơ trong nguyên tác, cô dự cảm được cơ duyên của nữ chính trọng sinh, đã cùng Điền Lão cứu nhân vật chính đang hôn mê là tư lệnh Lưu của nhà họ Luư.
Lúc ấy nhà họ Lưu đang ở trong một căn biệt thự nhỏ tít trong góc của khu nhà công vụ quân đội. Ai mà ngờ được chứ?
Nhà họ Tống, ông cụ Tống và nhà họ Lưu là hàng xóm, còn ở cùng một khu nhà công vụ quân khu?
DTV
Không ngờ bọn họ đã quen biết với nhà họ Tống từ sớm. Có điều lúc ấy nam chính không có hứng thú gì với việc nhận người thân, nên không có lẽ đã gặp mặt từ sớm rồi.
Sau khi ăn cơm tối xong, Diệp Mạn Tinh đi đến phòng của cô Hai Tống, lần này cô đến là muốn nói chuyện với cô Hai Tống.
Đương nhiên, cô vẫn dẫn cả bà cụ Tống đi cùng. Tống Văn Cảnh sợ vợ sẽ chịu thiệt cho nên ôm cặp sinh đôi đứng canh trước cửa.
Cô Hai Tống mặc một cái áo ngủ hoa lệ kín kẽ không lộ mặt và cổ, đúng là một mỹ nhân hiếm có. Người đẹp đều yêu quý dung mạo của mình, làm sao có thể nỡ để khuôn mặt có vết sẹo được?
Một hoa đào tinh như cô còn không chấp nhận được điều này nữa là.
“Em Hai, có lẽ phải bôi vài lần, em nên phối hợp với chị.”
Trước mặt người khác, cuối cùng Diệp Mạn Tinh cũng chịu sửa miệng.
Cô Hai Tống vô cùng kiên nhẫn, nghe vậy cô ấy còn an ủi cô:
“Chị dâu, cho dù không lành lại được cũng không sao đâu. Vết sẹo này rất khó lành, em biết mà.”
Diệp Mạn Tình ngồi lên giường, bà cụ Tống ngồi bên cạnh giúp đỡ.
Tiếng tăm của nhà họ Điền rõ như ban ngày, có điều không ngờ họ còn giỏi cả da liễu và ngoại khoa. Những dòng họ y học trước đây đều chỉ giỏi nội khoa.