Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 486
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:19:31
Lượt xem: 46
Diệp Mạn Tinh không mang theo cặp song sinh, cô đến với tư cách là bạn gái của Tân Lâm.
“Anh Tân, phòng của anh ở tâng ba." Thẻ khách quý của Tân Lâm là thẻ vàng đen.
Những vị khách quý có thể ở tầng ba đều là những gia đình giàu có hàng đầu ở Hồng Kông.
Diệp Mạn Tình nhìn ra bên ngoài từ trong phòng riêng, phát hiện địa điểm đấu giá tráng lệ này nằm ở tâng bốn. Tuy nhiên, thoạt nhìn thì tâng bốn trống rỗng, hiển nhiên chỉ có người có địa vị cao mới có thể lên đó.
DTV
Hầu hết mọi người đến xem cuộc đấu giá đều ở sảnh tầng một.
Giữa sân khấu lung linh ánh đèn đã những nhân viên phục vụ đang chuẩn bị trước cho sự kiện.
Dịch vụ trong loại phòng riêng VIP này thực sự là đẳng cấp năm sao, nhân viên phục vụ nhanh chóng phục vụ đồ ăn thức uống, còn có máy ghi âm và loa đặc biệt phát nhạc thoải mái.
Suy nghĩ thử xem đây đang là thời đại nào?
Đây là thời đại mà mọi người ăn không đủ no mặc không đủ ẩm, vậy mà nơi này đã có dịch vụ hàng đầu.
Diệp Mạn Tinh nhấp một ngụm cà phê, vị cũng không tệ lắm.
Nhân viên phục vụ nam cung kính đưa sách đấu giá cho Tân Lâm: “Thưa cậu cả, cậu còn cần chúng tôi làm gì nữa không ạ?”
Tân Lâm cho bọn họ lui ra ngoài.
Trong phòng chậm chạp nhẹ nhàng vang lên tiếng nhạc, Tân Lâm nhìn lướt qua những vật phẩm được bán đấu giá, rồi đưa cho cô xem: “Cô nhìn đi, có thích vật nào không?"
Diệp Mạn Tinh vừa nhận lấy xem thì thấy mấy trang Tân Lâm giở ra, một chuỗi vòng cổ đính hồng ngọc nghe nói là từng được vị vương phi nào đó cất giữ, giá khởi điểm là hai triệu.
Cô lại thấy một chuỗi đá ngọc lục bảo quý hiếm, giá khởi điểm là một triệu năm trăm nghìn.
Còn có một bức tranh nghe nói là của một danh họa thời nhà Đường, giá khởi điểm của nó là năm trăm nghìn.
Cô cẩn thận lật trước lật sau, chỉ còn một bức thư pháp đẹp lung linh, không biết nó thuộc về ai, giá khởi điểm thấp nhất là 10 vạn.
Diệp Mạn Tình ngây ngốc. Đến đây một chuyến, hóa ra cô mới là vai hề?
Cực kỳ nghèo là cảm giác gì ư, chính là loại cảm giác như thế này, cô giống như bị đ.ấ.m một cú không thể đứng dậy được.
Cô thành thật lắc đâu: “Tôi không mua nổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-486.html.]
Sau khi cô nói xong, chỉ thấy trong con ngươi hờ hững kia của Tân Lâm giống như hiện lên ý cười: “Cô không cần lo lắng về giá cả, cô cũng là cổ đông thứ hai của chuỗi cửa hàng “Ngọc Chi Lâm” chúng ta, chắc chắn không thể không mua nổi, chỉ cần cô thích là được.”
Nhưng đấy chỉ là cái vỏ rỗng thôi có được không?
Diệp Mạn Tinh vẫn lắc đâu.
“Kính thưa các quý ông, quý bà, vô cùng cảm ơn tất cả mọi người đã đến tham dự buổi đấu giá ngày hôm nay,..."
Giọng nói của nữ MC rất nhanh đã vang lên ở trên bục đấu giá, bầu không khí trong phòng đấu giá nhanh chóng được hâm nóng.
Diệp Mạn Tinh vẫn luôn cho rằng ở thời đại này, mọi người đêu không có tiền, dù sao bọn họ cũng nghèo mà.
Sau đó khi buổi đấu giá bắt đâu, lân lượt có người ra giá đấu giá.
Viên đá quý mà vương phi nào đó từng mang, bắt đâu bán đấu giá từ một triệu, cuối cùng nâng đến tám triệu thì được đưa đến tay người kia.
Về phần bộ châu báu ngọc lục bảo hạng nhất kia, Diệp Mạn Tinh trăm triệu lân không nghĩ tới Tân Lâm sẽ ra tay, cuối cùng bỏ ra mười triệu mới lấy được. Diệp Mạn Tinh cạn lời.
Mấy cái này cô sẵn lòng từ bỏ.
Cuối cùng Tân Lâm còn lấy về một bức thư pháp, hai trăm nghìn, rồi mới mang Diệp Mạn Tinh đi ra ngoài.
Diệp Mạn Tinh quay trái quay phải nhìn anh ta: “Anh thường xuyên tới tham gia hội bán đấu giá lắm à?”
Đây cũng là một tên tiêu tiền như rác.
Tân Lâm bảo người phía dưới đi làm các thủ tục tiếp theo để tiếp quản, những vật phẩm đấu giá giá trị hàng trăm triệu cuối cùng đều do trợ lý trưởng Đỗ Thanh mang ra giúp anh ta.
Anh ta nghe thấy cô nói vậy, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Không phải, đây là lần đầu tiên tôi tới đây."
Diệp Mạn Tinh lập tức có một loại cảm giác, đóa hoa lạnh lùng như Tân Lâm bỗng biến thành đứa con ngốc nhà địa chủ.
Dọc đường đi ra ngoài, Diệp Mạn Tinh còn đang nhìn xem đôi long phượng bị mấy người Thẩm Nhuyễn Linh ôm đi đâu.
Kết quả, dưới màn đêm, sắc trời bên ngoài tối đen như mực, một chiếc xe thể thao màu vàng đặc biệt quyến rũ dừng ở ngoài cửa phòng đấu giá.
Một thanh niên vai dài lưng rộng đứng ở trước xe thể thao, mặc âu phục trắng quần tây đen giày da chỉnh tê, vừa nhìn là biết chiếc đồng hồ trên tay có giá trị cực cao, thanh niên cứ như vậy đứng ở trước xe.
Trong lòng anh ta còn ôm một bó hoa hồng đỏ lớn, trên đâu còn vuốt keo xịt tóc, dáng vẻ nhân mô cẩu dạng, có lẽ là một tên công tử bột.
Anh ta tựa vào xe thể thao, hoa hồng đỏ che khuất bộ âu phục, nhưng lại không cản trở được ánh mắt của anh ta, vừa nhìn thấy cô thì hai mắt anh ta sáng lên.