Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 338
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:20:42
Lượt xem: 136
Hiệu trưởng Thẩm vừa nhìn thấy vợ ủy viên chính trị ngồi đó còn hơi xấu hổ, bà ấy cũng không nghĩ tới lén phản hồi chuyện này. Có điều bà ấy cũng không muốn đắc tội với nhà họ Trần và nhà họ Chu.
Cũng không phải bà ấy sợ, chỉ là sợ rắc rối. Thử nói hiệu trưởng Thẩm là một người làm giáo dục, sao lại dính vào những thứ này làm gì cơ chứ?
Ánh mắt uỷ viên chính trị còn ngạc nhiên hơn cả vợ mình. Nghe thấy những lời này, anh ấy ngây người trong chớp mắt. Sau khi “ừ” một tiếng thì đi phòng gọi điện thoại cho ông Trần, báo cáo sự việc, nói một câu:
“Này ông Trần à, em gái kia của ông xảy ra chuyện gì hả? Vợ Tống Văn Cảnh nghe nói vượt qua cuộc thi rồi mà bị phó hiệu trưởng Trần của ông chặn lại.”
Phó tham mưu Trần còn bối rối hơn cả uỷ viên chính trị, sao uỷ viên chính trị lại biết chuyện này chứ? Có điều thái độ của anh ấy vẫn khá tốt, thô lỗ trả lời:
“Uỷ viên chính trị, chuyện này tôi không biết. Chỉ cần chuyện này là thật, ngày mai tôi sẽ kêu cô ấy và hiệu trưởng Thẩm đi mời người."
Bộ đội biên phòng ở vùng sâu vùng xa, anh nói xem con cái người đi bộ đội lên tỉnh học tốt thì có tốt. Nhưng các con còn quá nhỏ, được gửi đi học nội trú, người nhà khá là lo lắng.
“Ừ, anh xử lý cho tốt, đây là nơi đóng quân ở biên giới, không phải nơi để xem sở thích cá nhân.”
Phó tham mưu Trần cũng đồng ý chuyện này, sau khi cúp điện thoại, thì gọi cho con gái và em gái của mình tới hỏi chuyện.
DTV
Phó hiệu trưởng Trần phó có hơi oan ức:
"Anh à, lẽ ra cô bé đó phải đi thi toán, nhưng lại không đến làm bài thi."
“Nói thật thì."
Phó tham mưu Trần cảm thấy không ổn, người ta không thi toán, nhưng nói tiếng Anh lại rất tốt, vậy vì sao còn muốn thi toán làm gì nữa. Ông ta chỉ là một người thô lỗ, không liên quan gì đến ông ta cả:
"Em cũng đã là phó hiệu trưởng rồi, không lo lắng cho nhà trẻ, đầu óc của em có vấn đề gì à? Ngày mai em với hiệu trưởng Thẩm đi mời người đi."
Phó hiệu trưởng Trần chưa kịp mở miệng, Tiểu Trần ở bên cạnh đã chen vào nói:
"Cha, nếu như cô ta vào thì chị họ phải làm sao bây giờ?"
Chị họ chính là cô Trịnh. Phó tham mưu Trân thật sự sợ ngây người, trợn mắt nhìn hai người:
“Các con là đầu heo sao?"
Tạch tạch tạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-338.html.]
Đây là lần đầu tiên phó tham mưu Trần hối hận, vì đã nuôi dạy con gái của mình quá đơn thuần, còn tự đại. Ông ta đi tới đi lui trái phải, bỗng nhiên nói:
“Con cũng đừng ở không chỗ này mà không có lý tưởng nữa, gia nhập quân đội đi."
Sau đó lại chỉ vào em gái mình:
“Nếu em còn làm ra loại chuyện này, em cũng không cần ngồi ở vị trí đó nữa đâu. Em, bao gồm cả Tiểu Trịnh khi trở về thì đi thi hết đi, không vượt qua kỳ thi thì hai đứa đều đừng có làm nữa."
"Ba..."
"Anh..."
Câu nói này khiến cả hai người đều sửng sốt, không phải họ chỉ do dự thôi, có chuyện gì nghiêm trọng đến vậy không? Phó hiệu trưởng Trần còn nói một câu:
“Anh, nhưng mà bên phía Chu Gia Gia..."
“Các người đi dạy ở trường học, liên quan gì đến bên kia? Đầu óc các người bị chó ăn rồi sao?"
“Bộp” một tiếng.
Lần này phó tham mưu lại là tức giận đến đau đầu, muốn lấy lọ men đánh hai người bọn họ. Cuối cùng ông ta đành nhịn lại, chỉ ném một cuốn sách đuổi họ ra ngoài, đồng thời yêu cầu cả hai mời người vào. Chưa kể tâm trạng của phó hiệu trưởng Trần và hai người còn lại, hiệu trưởng Thẩm cũng chưa đến nhà tham mưu Trần đã nhận được tin tức. Bà ấy có hơi ngây ra, mọi việc diễn ra quá suôn sẻ.
Lúc trở về, chồng bà ấy còn nói:
"Có gì đâu, đây là khu nhà ở xã hội mà. Bà cũng chỉ làm việc vì lợi ích ở đây thôi, làm việc đàng hoàng, ai mà không ủng hộ bà chứ?"
"Bà làm việc cẩn thận quá. Bàn về can đảm bà còn không bằng vợ Tiểu Tống nữa kìa. Bà xem cô ấy đi quanh một vòng, quan sát toàn bộ khu nhà ở xã hội có ai dám làm cô ấy xấu hổ đâu?"
Nghe nói dáng dấp rất xinh đẹp, vợ của hiệu trưởng Thẩm lại ghen tị với sự may mắn của Tống Văn Cảnh. Đúng thật là, cưới vợ cũng cưới được một bảo bối
Những người khác không tin Chu Gia Gia nói, nhưng ông ấy lại tin vài phần. Tống Văn Cảnh quanh năm làm nhiệm vụ trong quân đội, có một loại cảm giác bỏ đi.
Lúc trước người trong nhà chưa giới thiệu, người trong quân đội đều đang nói duyên phụ nữ của anh rất tốt. Tương lai chọn chọn vợ nhưng cũng không đến nổi vừa xinh đẹp lại thông minh còn có tài như vậy chứ?
Tương tự, Tống Văn Cảnh tuổi rất trẻ mà cũng được thăng chức rất nhanh. Chồng hiệu trưởng Thẩm ở một bên lắc đầu cảm thán, chỉ cảm thấy Tống Văn Cảnh người này tương lai rộng mở, còn còn nhiều điều hơn nữa.
Buổi tối lúc ngủ, ông ấy còn dặn dò vợ mình qua lại với cô giáo Tiểu Diệp kia nhiều hơn.