Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 334
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:20:36
Lượt xem: 91
Nam chính thật đúng là làm cho người ta yêu thích mà, anh đúng là người nói được làm được. Cạch một tiếng, khóa được mở ra, Diệp Mạn Tinh đang định đi vào thì cô nhìn thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Đột nhiên trên trán cô có một cảm giác ấm áp, đôi môi mềm mại như chuồn chuồn lướt nước. Bên tai cô cũng vang lên một tiếng nỉ non:
"Làm người phụ nữ của anh, không cần phải chịu oan ức như vậy. Nếu như không bảo vệ em được thì anh sẽ không quay về lĩnh giấy chứng nhận với em rồi.”
Giọng người đàn ông như gió, nhẹ nhàng thổi qua trái tim, dập dờn thành gợn sóng vô tận:
"Anh nói rồi, cho dù có là một đoạn đường cũng cần cho em trải nghiệm tốt nhất."
Diệp Mạn Tinh ngước mắt lên, dùng đôi mắt như ngấn nước nhìn chằm chằm anh. Cô hé miệng muốn nói, hôm nay cô thành công rồi.
Sau đó, vừa mở miệng, hơi thở nóng hổi ập vào cô, môi cô đột nhiên bị một đôi môi ấm áp chiếm giữ.
"Um."
Cô còn đang muốn nói chuyện, nhưng có một lực rất mạnh, giọng nói của người đàn ông nghe rất kiềm chế:
"Vợ à, để anh ôm chút nhé."
Cô bị nụ hôn này giữ chặt, hai tay không tự giác ôm vào cổ người đàn ông. Đầu ngón tay giống như tiểu yêu tinh bình thường, từng chút từng chút một ôm lấy cổ của anh.
Dòng điện ngứa ngáy kia xuyên từng chút, từng chút qua cổ, anh gần như bế vợ vào nhà. Lưu luyến buông cánh môi mềm đến tận đáy lòng ra, anh nghiêng đầu, gối cằm lên bả vai cô.
Huấn luyện lâu dài khiến anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cổ họng anh cuộn lên lần nữa, mới cất giọng nói khàn khàn:
“Anh biết em đã thành công, vợ giỏi lắm!”
Giọng nói phát ra từ sau tai Diệp Mạn Tình, cơ thể nóng bỏng đang ôm thực sự sắp thiêu rụi cô.
Hai người thân mật, không gian của cô xuất hiện phản ứng hóa học. Cô là tiểu yêu tinh, nên cũng sẽ không xấu hổ gì hết. Cô đẩy nam chính, đôi mắt lấp lánh nhìn anh, dùng giọng điệu như móc câu quyến rũ nói:
"Trước kia anh không nhiệt tình, bây giờ có muốn em không?"
Tống Văn Cảnh vốn còn ôm tay vợ chợt dừng lại.Đôi mắt lấp lánh, long lanh như nước, lời thì thầm đây quyến rũ, mỗi thứ đều thu hút vô cùng anh.
Anh có thể nói trước kia anh cũng muốn cô như vậy. Ít nói, không bộc lộ cảm xúc, thậm chí không tiết lộ sở thích của mình. Tất cả những thứ này đều là vì tiết kiệm thể lực, nghỉ ngơi dưỡng sức, duy trì phong độ tốt nhất.
Tất cả những sự kiên trì này, Tống Văn Cảnh nhận thấy, có thể đánh bại anh trước mặt vợ mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-334.html.]
Nhìn thấy niềm vui chân thành trong mắt cô, ngay cả những thói quen yêu đương nhỏ cũng khiến anh hạnh phúc. Anh thật sự rất thích kiểu vợ bề ngoài mỏng manh như này, nhưng là tính tình lại là vô cùng vui vẻ, thú vị.
Cô thực sự rất vui vẻ, không hề cố gắng lấy lòng anh. Nhận thức này khiến anh rơi vào cảm giác hạnh phúc, đồng thời anh càng muốn làm cho cô hạnh phúc hơn.
Vợ của anh vui vẻ, hào hứng, hạnh phúc, thoải mái hơn so với người cẩn thận muốn lấy lòng nhiều. Anh bị dụ dỗ, bản chất bị lộ vài phần, nhưng anh không để cô kiêu ngạo được lâu mà hỏi cô:
"Muốn sao?"
Ai ngờ cô vợ nhỏ sương mù quay người lại, khịt mũi nói:
"Không muốn.”
Anh ôm lấy cô:
"Em không muốn, nhưng người yêu em muốn, lúc nào cũng muốn có vợ bên cạnh."
Anh cúi đầu hôn nhẹ lên chóp tai của cô, âu yếm phát hiện ra anh thích từng bộ phận trên cơ thể vợ. Tống Văn Cảnh cầm tay vợ, đè thấp giọng hỏi:
"Nhưng em vẫn chưa ăn cơm, buổi tối em còn muốn ăn cơm không?"
Diệp Mạn Tình vừa nghe lời này, đột nhiên cúi đầu nhìn vốn liếng kiêu ngạo của nam chính, run lên một cái, bỗng nhiên nói:
"Vẫn muốn ăn cơm hơn.”
Cô đẩy nam chính ra, thật sự không dám tán tỉnh anh nữa. Mặc dù là do nam chính trêu chọc trước, nhưng ai bảo vốn liếng của người ta làm thoải mái cũng làm khiến cô không chịu nổi làm gì. Cô cũng đang không phải trong bản thể yêu tinh.
Cô đẩy nam chính ra, hết sức tự nhiên mà nói sang chuyện khác:
DTV
"Em muốn ăn gan lợn xào, lạp xưởng chần nước, muốn ăn đậu hủ trộn hành lá,..."
Hàng loạt tên món ăn được kể ra.Phía sau vang lên một tiếng cười ngắn, đúng là kiểu cười thật sự rất ngắn, nhưng rất rõ ràng. Đó là một tiếng cười khiến lồng n.g.ự.c rung động.
Thấy cô vừa quay đầu lại, tiếng cười đã sớm bay xa. Người đàn ông cao lớn, chân dài, cứng cáp với những góc cạnh mang theo cảm giác sắc bén, khi tiếng cười kia vang lên, lại dịu dàng đến thế, còn có một loại mềm mại khiến cho hoa đào tinh rất thích.
“Được. Làm cho em hết."
Thấy cô còn đang nhìn anh, nam chính nhấc đồ ăn lên từ trên mặt đất. Sau đó giơ thịt lợn trong tay đang ngâm trong nước và bắp cải trắng lên. Giọng nói dường như còn mang theo một tia sắc bén, giống như cảm giác vừa rồi chỉ là ảo giác.
Lúc nấu ăn, đều do nam chính làm một mình. Diệp Mạn Tinh lấy một quả đào ra ngoài cắn một miếng, nước đào tươi mát tràn ngập môi và răng cô, vị nước đào ngọt ngào khiến cô không nhịn được mà nuốt nước miếng.