Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 309
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:19:03
Lượt xem: 100
Nhưng mấy lời này của Cố Nguyên cũng không phải không có lý. Loại chuyện ăn không nói có này, nếu như không có chút trừng phạt, về sau mọi người đều học theo, vậy còn quản lý như thế nào?
Cho nên, ủy viên chính trị cũng không sợ đắc tội nhà họ Chu, trực tiếp nói thẳng:
DTV
"Gia Gia, tuy rằng Cố Nguyên nói chuyện không giữ mồm giữ miệng, nhưng cô không biết rõ đầu đuôi đã tùy ý nói ra những lời này. Là tình huống cực kỳ vô trách nhiệm, quả thật cô nên xin lỗi Tiểu Diệp.”
Tới ủy viên chính trị cũng đã yêu cầu xin lỗi, nếu Chu Gia Gia muốn ở lại đây, thì bắt buộc phải xin lỗi. Thấy cô ta không nói lời nào, Chu Mai nhíu mày vỗ cháu gái một cái, cứng rắn ép xin lỗi.
Chu Gia Gia quật cường nhìn Diệp Mạn Tinh, nước mắt lưng tròng nhưng vẫn không rơi xuống. Giọng cô ta mang theo chút run rẩy:
“Không biết cô dùng cách gì để anh ba đứng về phía cô, còn bảo tôi xin lỗi nữa. Nếu muốn tôi xin lỗi cũng được, trừ khi cô có thể chứng minh những gì tôi nói đều là sai.”
Thoáng cái tất cả mọi người đều im lặng. Diệp Mạn Tinh nhướng mày nhìn cô ta, giọng nói vừa trong trẻo vừa ngọt ngào như rượu cũ nồng nàn, hỏi:
"Lời cô nói, chẳng lẽ không phải là giả sao?"
Cô chỉ vào mình, mặt mũi tinh tế xinh đẹp, da trắng như tuyết, mịn màng như ngọc, không chút tì vết. Tống Văn Cảnh nghe xong, vốn đang sợ vợ về nhà lại tính sổ, nhưng cúi đầu, anh lại phát hiện tâm trạng vợ mình cũng không tệ lắm.
Dáng vẻ này thật sự dễ thương đến nỗi lòng người mềm nhũn ra thành nước.
Tất nhiên là vậy rồi. Cái khác có thể cô không làm được chứ so độ đẹp thì từ khi hoá được thành hình người đến nay hoa đào tinh chưa sợ ai bao giờ đâu nhé.
Cô còn khá tò mò mấy cô gái loài người thích gì ở nam chính vậy nhỉ?
"Cô thích gì ở anh ấy thế?"
Mặc dù đang rất bực bội nhưng Chu Gia Gia vẫn trả lời:
"Tôi nói tôi không thích anh ấy vì vẻ bề ngoài. Chắc chắn là cô không tin nhưng tóm lại là tôi có lý do của tôi. Anh ấy là người rất tốt, rất ưu tú và rất dịu dàng."
Nhưng mà cái dịu dàng đó không phải đối với cô ta. Mà là đối với cô gái của anh. Anh ba cũng có thể bảo vệ cô ta đi qua hai đoạn đường, không cho bất cứ ai tổn thương cô ta kia mà. Tại sao anh lại vô tình với cô ta như vậy chứ?
Chu Gia Gia khóc cực kỳ đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-309.html.]
Diệp Mạn Tinh là hoa đào tinh nên có thể cảm nhận được tình cảm của cô gái này rất thật. Nhưng sao cô phải nhường cho cô ta chứ?
"Đã làm sai chuyện mà còn ương bướng không chịu nói xin lỗi à?"
Nghe cô nói vậy, Chu Gia Gia càng khóc thảm hơn:
"Trừ khi cô chứng minh được trình độ văn hoá của cô không thấp thì tôi mới nhận sai. Nếu không thì còn lâu tôi mới xin lỗi."
"Cô Trịnh ở khu nhà ở xã hội xin nghỉ rồi. Trừ khi cô có thể đi học như học sinh tôi mới tin cô là người có văn hoá, mấy tin nói cô dân trí thấp kia chỉ là lời đồn. Đến lúc đó cả gia đình ở khu nhà ở xã hội của tôi sẽ viết thư xin lỗi cô."
Cô ta cắn cắn môi rồi bổ sung:
"Hơn nữa tôi cũng sẽ không mơ ước gì anh ba Tống nữa."
Đúng là người có gia đình chống lưng. Cô gái này cũng dứt khoát đấy, muốn cả nhà viết thư xin lỗi luôn. Đây chẳng phải là chứng thực cái danh người vợ đến từ nông thôn của đoàn trưởng Tống sao?
Nghe cô ta nói vậy, Diệp Mạn Tinh còn chưa lên tiếng, Tống Văn Cảnh là người đầu tiên lên tiếng phản đối rồi: "Chuyện này không thể được. Vợ tôi vốn đã bị sưng mắt cá chân, còn phải đi nhà trẻ dạy nữa."
Giọng điệu Tống Văn Cảnh thật sự không tốt chút nào. Anh còn cúi đầu nói với vợ mình:
"Em đừng để ý đến cô ta. Người đàn ông của em có cách khác bắt cô ta phải xin lỗi em."
Người thứ hai đứng ra phản đối chính là hội trưởng Hội phụ nữ. Mặc dù bà ta không biết rốt cuộc trình độ văn hoá của vợ đoàn trưởng Tống đến đâu nhưng giờ người ta đang mang thai mắt cá chân sưng húp kìa. Bà ta cũng không muốn gây chuyện.
Hội trưởng Hội phụ nữ cũng rất ghét Chu Gia Gia. Cô gái này muốn bà ta ra mặt chống lưng nhưng dựa vào đâu mà cô ta dám kéo bà ta xuống nước hả?
"Không được. Mặc dù yêu cầu về trình độ văn hoá của nhà trẻ không cao nhưng chúng ta cũng không thể tuỳ tiện tìm đại một người đi dạy được. Như vậy là không có trách nhiệm với học sinh."
Lời của Hội trưởng Hội phụ nữ làm Chu Gia Gia tức gần chết. Nói vậy chẳng phải lôi cô ta ra làm cầu động chạm đến đoàn trưởng Tống sao?
Mặc dù cô ta không sợ đoàn trưởng Tống nhưng ai mà chẳng biết anh là người không dễ chọc chứ.
"Làm giáo viên á?"
Mọi người chậc lưỡi, thầy Trịnh này đúng là khó đối phó mà. Nếu người thân của đoàn trưởng Tống thật sự đồng ý thì chẳng lẽ cô Trịnh cứ mặc kệ sao?