Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 275
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:40:02
Lượt xem: 119
Lại thêm hai tiếng sét đánh về phía Trần Kiêu Kiêu, cô ta chỉ cảm thấy đau đầu, tiểu yêu tinh này ghê gớm thật.
Này là nói cô ta cố ý giả bộ à, hai nhóc con 7 tuổi có thể đụng đến mức la to sao?
Còn nói mời cô ta đi ăn cơm, ăn cơm gì cơ chứ? Ăn cơm hai nhà tình cảm xem mắt sao?
Đầu Trần Kiều Kiều choáng váng từng đợt. Máu dồn lên não suýt chút nữa khiến cô ta tức giận, đành phải bịt mũi cảm ơn: "Cám... Cám ơn chị dâu, tôi vừa mới ăn xong, chúc anh ba và chị dâu tân hôn vui vẻ..."
Mấy chữ "sớm sinh quý tử" trong cổ họng cô ta nhưng không tài nào thốt ra được.
Trần Kiều Kiều chỉ muốn nói "Chúc cô một xác hai mạng", nhưng đều là phụ nữ, mặc dù cô ta muốn tiểu yêu tinh c.h.ế.t sớm, cũng không muốn nguyền rủa người khác khó sinh mà chết.
Dù sao sinh nở của phụ nữ chính là dạo một vòng quỷ môn quan, lương tâm khó trổi của cô ta không nói những lời ác độc như vậy được.
Trong đâu chậm rãi hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi, hình như anh Văn Cảnh gọi một người phụ nữ là “mẹ”, tim đập thình thịch, Trần Kiều Kiều hỏi: "Vừa rồi, đó là mẹ chị dâu sao?"
Diệp Mạn Tinh thấy hơi kỳ lạ, cô phát hiện nữ chính trùng sinh không biết nghĩ đến gì, vừa hỏi đến mẹ thì sắc mặt trở nên trắng bệch: "Đúng vậy."
Sau đó cô nhìn thấy nữ chính trùng sinh lập tức lui một bước, với vẻ mặt như bị đả kích lớn. Mặc dù hoa đào tinh luôn giỏi lĩnh hội cảm xúc của con người, cũng bị nữ chính làm cho đầu óc dừng lại.
Bởi vì cảm xúc của nữ chính trùng sinh rất phức tạp, đủ loại cảm giác khó chịu, chua xót và đau khổ nện vào người cô.
Theo bản năng Diệp Mạn Tinh không thích, nên tránh cô ta hơi xa một chút. Tống Văn Cảnh cho rằng vợ không thoải mái, vội vàng hỏi: "Có phải khó chịu rồi không?"
Diệp Mạn Tinh là hoa đào tinh mà, không giở thủ đoạn, bình thường đều là xốc bàn ở bên ngoài mọi người chơi.
Vì vậy ngón tay trắng mịn như sứ của Diệp Mạn Tinh chỉ vào nữ chính trùng sinh, giọng vừa nhỏ vừa nhẹ: "Hẳn là cô ấy không thoải mái."
Trần Kiều Kiều tức giận đến mức muốn phụt máu.
Lần đầu tiên Tống Văn Cảnh không nhịn được, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười.
Anh nhận ra rằng cô vợ nhỏ của mình có chiều hướng đen tối tự nhiên, xem xem chọc Trần Kiều Kiều tức giận thành bộ dáng gì rồi này? Hơn nữa khi anh cúi đầu nhìn, còn phát hiện cô thật sự đang suy nghĩ.
"Tinh Tinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-275.html.]
“Văn Cảnh, mau tới giúp mẹ con."
Đột nhiên có hai giọng nói vang lên, cuối cùng phá vỡ sự lúng túng. Mấy người quay người lại, thì thấy là mẹ Tống và cha Tống tới. Nhìn thấy mẹ chồng, Diệp Mạn Tinh vui mừng khôn xiết.
Thật sự là ánh mắt sáng lên, chỉ vài bước thật nhanh đã đến, đến mức suýt nữa khiến mẹ Tống sợ hãi: "Con đi chậm thôi."
Bà ấy ném đồ trên lưng cho con trai, vẫy tay chào lại, hóa ra cha Tống cũng xách theo một cái túi lớn. Diệp Mạn Tinh dở khóc dở cười: "Mẹ, hai người mang theo cái gì vậy, sao nhiều thế."
“Mang đồ ăn cho con đấy.”
Mẹ Tống rất vui vẻ, có điều nghĩ đến con dâu mình chạy ra ngoài, làm bà ấy lo lắng muốn chết. Là con trai thì thôi đi, nhưng là con dâu mình, cuối cùng bà ấy lại nhớ đến phong thư kia.
DTV
Nắm tay con dâu, mẹ Tổng chỉ kịp nói một câu: "Tinh Tinh, lân sau chịu oan ức gì thì nhớ là trong nhà còn có mẹ. Nhà chúng ta chia ra rồi, sau này trở về cũng không ai nói con, đừng đi lung tung nữa nhé."
“Chia... Chia nhà rồi?" Giọng nói ngọt ngào của Diệp Mạn Tinh khiến mẹ Tống mềm lòng.
Lại nhìn đôi mắt ngập nước kia của cô, thật sự đã hết giận.
“Có thể không?"
Mẹ Tống đối với con dâu mình là vừa đau lòng, vừa thương tiếc, lại thiên vị. Cả đường đi vào trong còn mắng con trai mình một trận, nói con trai khiến cho con dâu đi ngoài làm gì?
Nói xong, mới phát hiện còn có người ở đây, mẹ Tống mới im miệng không nói.
Mẹ Tống nhìn thấy Trần Kiều Kiều còn rất ngạc nhiên, sau đó nghi ngờ hỏi: "Kiêu Kiều à, con cũng ở đây à? Sao không thấy mấy đứa nhỏ nhà con? Chỉ có một mình con ở đây thôi à?”
Đáy lòng Trần Kiều Kiều quặn đau, cô ta vốn tưởng rằng quan hệ giữa Diệp Mạn Tình và mẹ chồng chắc chắn không tốt vì bị nhà mẹ đẻ liên lụy.
Nào ngờ, chỉ vừa gặp, cô ta đã phát hiện thím đối xử với tiểu yêu tinh kia còn tốt hơn con gái ruột của mình.
So với mẹ chồng của Trần Kiêu Kiêu, cả người cô ta đắng chát như ăn khổ qua. Nếu như... Nếu như cô ta gả cho thanh mai trúc mã, vậy mẹ chồng dịu dàng như này chính là của cô ta rồi.
Có gió thổi qua, Trần Kiều Kiều cũng không biết tại sao mình lại khóc, chỉ thấy đau lòng mà khóc.
“Lần trước Tinh Tinh nói con ly hôn? Ly hôn rồi à?”
Mẹ Tống thấy cô ta cúi thấp đâu, cuối cùng có hơi không đành lòng. Bà ấy cũng không hỏi nữa, chỉ bảo cô ta về nhà sớm một chút, phụ nữ ở bên ngoài một mình không an toàn.