Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 257
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:38:47
Lượt xem: 104
Giọng nói của cô ngọt ngào. Tống Văn Cảnh cảm thấy cơ thể của mình được thả lỏng. Anh mong có thể luôn ở bên cạnh cô, mỗi ngày đều khiến cô vui vẻ như vậy.
Sau đó, bàn tay trắng nõn chmỉ chỉ trên giường bệnh, nhỏ giọng nói: "Lên đi."
Tống Văn Cảnh giật giật vành tai. Anh nhất thời không kiềm chế được. Cô vợ nhỏ này thực sự khiến rung động.
Tống Văn Cảnh khôpng nói lời nào, chỉ lặng lẽ đắp chăn cho cô, nhẹ giọng an ủi: “Ngủ đi, anh sẽ ở lại coi chừng em, không đi đâu hết.”
DTV
Anh vừa định tắt đèn liền bị một bàn tay ngăn lại, nói đúng hơn làq sợ không dám tới gần anh. Đôi mắt đẹp kia lại nhìn anh: "Anh ba, chúng ta nói chuyện được không?"
Thấy đôi mắt hạnh nhân xinh đẹp của cô nhìn mình chằm chằm, Tống Văn Cảnh xiêu lòng: "Được."
Anh lấy một chiếc ghế đẩu tới rồi ngồi xuống: "Nói đi."
Diệp Mạn Tinh tức giận nghiến chặt răng.
Người đàn ông này thực sự không có chút tình cảm nào. Cô cảm thấy mình thật khổ sở và phải tiếp tục tán tỉnh anh.
8034 Đối với một người đàn ông lạnh lùng như vậy, tiểu đào hoa tinh chỉ ủ rũ một lúc nhưng lại vui vẻ rất nhanh.
Cô nằm nghiêng trên giường, một tay chống lên gối, đôi mắt trong veo như ngọc tràn đầy niềm vui sướng.
"Anh ba, vì sao anh đối xử với em lãnh đạm như vậy?"
Anh im lặng không nói gì.
Thấy anh như vậy, Diệp Mạn Tinh bĩu môi. Cô thấy anh là người nhàm chán nên không thèm chấp với anh. Rồi sẽ có một ngày anh sẽ chủ động cầu xin cô tha thứ thôi. Tiểu đào hoa tinh lấy lại sức lực. Cũng chỉ vì miếng cơm nên cô chịu đựng sự lạnh nhạt cũng không vấn
đề gì.
Nếu có bị sét đánh thì cũng chỉ là đánh nhẹ.
Cô là một người biết cương nhu đúng lúc.
Cô ngoan ngoãn, giọng nói mềm mại: "Anh ba, em vừa rồi nằm mơ thấy có chuyện chẳng lành nhưng không dám nói, có chút sợ anh."
Tống Văn Cảnh nghe vậy sửng sốt: "Gặp phải những chuyện này sao không gọi cho anh?"
"Gọi cho anh thì có ích gì? Em sợ anh không tin, giống như lân đầu tiên muốn cùng anh ly hôn. Cũng không phải lân đâu tiên anh cự tuyệt em sao? Em chỉ biết dựa vào tình hình hiện tại mà phán đoán."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-257.html.]
Nói xong, Diệp Mạn Tình cảm thấy không ổn. Đây không phải là cô đang khiêu khích anh sao?
Cô nhìn chằm chằm nam chính: "Anh ba, anh nói xem, anh sẽ tin những lo sợ của em khi nằm mơ chứ?" Thấy đôi mắt kia tràn đây hi vọng nhìn mình, Tống Văn Cảnh cảm thấy không nên lớn tiếng quá, sợ làm cô sợ hãi.
Đúng rồi.
Anh là người được giáo dục bởi cách mạng, làm sao có thể tin vào những chuyện trong mơ, nhưng đôi mắt kia nhìn anh quá rõ ràng, nếu anh nói ra sẽ không hay.
Anh sợ vợ sẽ bật khóc, vì vậy anh nắm chặt tay, suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Vậy em đã mơ thấy chuyện không hay gì?” Giọng nói của anh dường như phát ra từ cổ họng, nghe khàn khàn. “Anh không đáng tin.” Giọng Diệp Mạn Tình tràn đầy bất bình, suýt chút nữa khiến Tống Văn Cảnh phát điên.
Tại sao anh lại không thể được tin tưởng?
Tống Văn Cảnh không phải là người hay bộc lộ cảm xúc nên cứ căng thẳng không nói nên lời.
Diệp Mạn Tinh nói: "Trong giấc mơ, người yêu thanh mai trúc mã sẽ kết hôn với anh và sinh con. Em sẽ sinh ra một cặp song sinh và nuôi chúng nhưng đứa trẻ sẽ gặp nhiều bất hạnh."
“Anh đã đem tài sản của mình, và cả học bổng của cặp song sinh đưa cho Trần Kiều Kiều, còn nuôi dưỡng mấy đứa trẻ của thanh mai trúc mã, cho chúng có tương lai sáng lạn."
Giọng nói của cô kèm theo một chút tủi thân: “Vì vậy ngay từ ngày hôm sau em mới phải uống thuốc phá thai, sau đó ly hôn với anh, mục đích cũng chỉ để tránh đi những nguy cơ này.”
Sau khi cô nói ra hết những điều này, căn trong lập tức trở nên yên tĩnh.
Diệp Mạn Tình cảm giác tình huống hơi không thích hợp, cô vừa nâng mắt lên nhìn, quả nhiên phát hiện tình huống không đúng.
Một đôi mắt đen nhánh giống như một thanh lợi kiếm sắc bén đang tiến thẳng về phía cô, sắc bén lạnh lẽo, làm cho người ta không chịu được muốn chạy trốn.
Trong đôi mắt đen nhánh của nam chính đang có thứ gì đó cuồn cuộn dâng lên, bóng dáng ngồi thẳng tắp dường như đang cố gắng chấn áp một thứ gì đó.
Diệp Mạn Tinh cảm giác nam chính không ổn, cô vội chạy lại kêu lên một tiếng: "Tam ca.”
Có lẽ giọng nói của Diệp Mạn Tinh đã đánh thức anh.
Nam chính nặng nề nhắm mắt lại, không muốn cùng cô mặt đối mặt, sau khi trầm mặc một lúc lâu, Diệp Mạn Tinh mới nghe được giọng nói của anh vang lên, có phần gay gắt hỏi: “Vậy còn em?"
Thấy Diệp Mạn Tinh không trả lời.
Nam chính đột ngột quay đâu, ánh mắt hai người chạm phải nhau, Diệp Mạn Tinh giật mình, nam chính bỗng nhiên nóng nảy đến đỏ mắt, anh cố chấp hỏi: “Còn em thì sao? Cảnh vật trong mơ hình như không có em xuất hiện"
Diệp Mạn Tinh cười gượng một tiếng: “Khụ, đó là, khoảng một năm sau, em sinh ra một cặp nam nữ song sinh sau đó bị c.h.ế.t ở bên ngoài, cũng không biết vì sao anh hiểu nhầm em đã phản bội anh, sau này anh rất hận gia đình em."