Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 245

Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:25:02
Lượt xem: 45

Mặc dù chú ấy chỉ muốn ra ngoài kiếm tiền thôi, như này quá đáng sợ.

“Di."

Thẩm Nhuyễn Linh thấy những người này đều là những người hung ác, hơn nữa vài người còn đi về phía Tinh Tinh, một chân cô ấy đá bay đao của người nọ, một tay đẩy xe để cho bọn họ chạy nhanh đi: “Đi lên phía trước báo công an.”

Một đám người này có khoảng năm sáu tên lưu manh xông tới, cũng không nói lời nào, chúng liều mạng.

Thẩm Nhuyễn Linh hiếm khi lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.

Chú kéo xe sợ tới mức tay run chân run.

Nói một chút, đào hoa tinh đang ngồi trên xe lại rất bình tĩnh.

Giọng nói mềm mại của cô, mang theo âm sắc mị hoặc quyến rũ, như noãn ngọc va chạm mâm ngọc: “Đừng sợ, bây giờ bên này không đi được, lên phía trước rồi chú chạy đi.”

Ý của cô là đến phía trước có cây cối rậm rạp nhất thì để chú ấy chạy.

Cô sờ sờ vào cành đào trong tay, đôi mắt trong trẻo xinh đẹp hơi ửng đỏ.

Tâm trạng của Diệp Mạn Tinh hơi phức tạp.

Đáy lòng cô còn âm thầm gật đầu, tiểu đào hoa tinh:..., cổ nhân nói sẽ không sai, người có thể đơn độc đi ra bên ngoài, người già, trẻ nhỏ và phụ nữ là nguy hiểm nhất.

Cô chính là đào hoa tinh đó!

“Được, được rồi.” Chú kéo xe sợ tới mức chạy như bay về phía trước. Sau khi xuống khỏi xe kéo, dáng vẻ mềm mại ngoan ngoãn của Diệp Mạn Tỉnh trông rất dễ bị bắt nạt, trong tay của cô chỉ ôm một cành đào, cô còn cố ý dẫn dắt mọi người đi vào sâu trong rừng.

DTV

Tóm lại, cô vẫn đang là người có thai.

Cô không thể chủ động tấn công, nhưng cô chính là đào hoa tinh mà, bản chất cô vẫn là một yêu tinh, nếu cô không thể tự mình tấn công, nhưng cô có thể lợi dụng hoàn cảnh này một chút!

Lộc cộc.

Hô!

Hô!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-245.html.]

Hô!

Một vài bước chân nhẹ nhàng vang lên, trong không khí như có như không truyền đến tiếng hít thở, lỗ tai Diệp Mạn Tinh hơi động. Có người tới.

Mà không chỉ có một người.

Cô buông cành đào ở trong tay ra, khom lưng, giả vờ ngã xuống, lợi dụng cành đào biến đổi mà tấn công người nào đó.

Phanh phanh phanh.

Trong màn đêm đen, vài người bỗng nhiên ngã xuống.

Tiểu đào hoa tinh ngạc nhiên:…?

Khi cô vừa quay đầu lại thì ngạc nhiên phát hiện ra, người này không phải thanh niên đeo kính gọng vàng ở trên tàu sao?

Phanh phanh phanh.

Tiểu đào hoa tinh cảm thấy tim mình đập nhanh hơn vài nhịp:..., áp lực khủng hoảng vừa bị cô đè xuống đáy lòng như đang nhảy nhót sung sướng.

Cô hơi cúi đầu xuống, trong người luôn cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, trên người cô hình như mọc lên vài nốt đỏ, hơi ngứa một chút.

Người thanh niên bước bước chân lại ngày càng gần.

Bên tai cô vang lên một tiếng nói mơ hồ sương mù mờ mịt trên nui: “Muốn tôi đưa cô trở về không?" “Hay là đưa cô tìm cảnh sát?”

Thanh niên đi tới gần, thì bỗng nhiên nghe được một tiếng kêu vang lên “A”! một cách đây hoảng sợ

Thanh niên vừa ngẩng đâu thì phát hiện đằng sau lưng có hai thanh đao to màu bạc c.h.é.m tới...

Thêm vào đó còn có hai họng s.ú.n.g đen kịt chĩa vào.

Trong lúc người thanh niên còn đang sửng sốt suy nghĩ đá gãy tay cầm hai thanh đao hay là đá ngã hai khẩu s.ú.n.g đen như mực trước.

Phanh phanh phanh.

Ba tiếng s.ú.n.g liên tiếp lần lượt vang lên, sau đó là tiếng bang bang ngã xuống của hai người đàn ông cầm súng.

Còn có một thứ, chính là cái đầu rắn đã nhảy dựng lên chưa kịp căn người đã mềm nhũn ngã xuống..

Loading...