Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 240
Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:24:54
Lượt xem: 76
Vẫn là câu nói kia, nếu như cô có thể mở được không gian, một quả đào trong không gian là có thể giải quyết tình trạng này, so với việc cô dùng linh chi và trà hoa làm thông suốt tinh thần thì nhanh hơn nhiều.
Tiểu đào hoa tinh vì năm đấu gạo khom lưng yên lặng:...
“Tôi có linh chi ngàn năm, còn trà hoa ông chuẩn bị”
Cô thấy Điền lão trừng mắt thật to, kinh ngạc khiếp sợ hỏi:
“Em thực sự có linh chi ngàn năm?"
Ngày cả người đứng đầu nhà họ Điên cũng sợ ngây người:
“Em gái có?"
Bọn họ thật sự quá kinh ngạc, việc này quả thực là ngoài ý muốn. Diệp Mạn Tinh quay sang hai người gật gật đầu, cô không quên nhắc nhở Điền lão:
“Dù sao thì chúng ta đã thỏa thuận tốt từ đầu rồi.”
Không phải vì hợp tác, cô lại có dự cảm lần trọng sinh này đến đây là một cơ hội, tuy cô không có ý định đi đến nơi này.
Điền lão dở khóc dở cười:
DTV
“Anh cam đoan, thỏa thuận của chúng ta là có hiệu lực.”
Mấy người từ trong phòng đi ra, anh chàng thanh niên có biểu tình như muốn nói lại thôi, Diệp Mạn Tinh vẫy tay gọi anh ấy.
“Dì, dì Diệp.”
Khóe miệng của tiểu đào hoa tinh hơi nhếch lên:... Dì Diệp? Thanh niên này trông còn lớn tuổi hơn thân thể này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-240.html.]
“Đưa tôi tới nhà bếp.”
Diệp Mạn Tinh đi pha trà hoa cùng với linh chi ngàn năm, ngay từ đâu, người thanh niên còn mang vẻ mặt nghi ngờ, dù sao, hắn có bị thiên lôi đánh c.h.ế.t thì cũng thấy tiểu cô nương này quá xinh đẹp rồi.
Tuổi cũng còn quá trẻ nữa. Quả thực muốn mạng của họ mà. Thanh niên này tên là Lưu Vĩ, mấy lần có hành động muốn nói lại thôi, anh ta hơi buồn bực nói:
“Chú Điền, cái này, dì còn trẻ như vậy, cô ấy thật sự có cách chữa trị sao?"
Lúc này Điền lão đang giả vờ hung dữ thì cũng chỉ biết nhíu mày, làm bộ bình tĩnh, nhưng trên thực tế nội tâm của ông ấy cũng hoảng loạn, bộ râu vẫn luôn run run.
'Oa, thơm quá, oa'.
Trong lúc mấy người nói chuyện, rất nhanh chóng, trong phòng bếp, Diệp Mạn Tinh đã chuẩn bị trước các cách phối hợp hoa dại, linh chi ngàn năm, nhịp nhàng tinh luyện ra trà hoa có công dụng thức tỉnh tâm hồn.
Một mùi hương thơm nồng nàn được truyền ra ngoài không khí. Vốn ông ấy đang cảm thấy em gái nhỏ không có khả năng thành công, đáng tiếc cho linh chi ngàn năm, Điền lão:...
“Cái này, cái này có hương thơm làm tỉnh táo tinh thần?”
Điền lão cảm thấy khuôn mặt mình bị dại ra:...trà hoa này?
Hỗn hợp trà hoa cùng với linh chi ngàn năm được mang ra, cuối cùng giao cho Điền lão, cách dùng như thế nào, làm sao để trị bệnh, công sức nghiên cứu chính vẫn là của mấy người Điền lão.
Làm một đào hoa tinh, cô vẫn có một số kĩ năng chữa bệnh, vì vậy cô đã điều chỉnh một chút, cho thêm trà thơm có công dụng tăng cường sinh lực vào.
Để có được loại trà hoa này, Diệp Mạn Tinh đã liên tục đi đến nhà họ Lưu ba lần, mỗi lần tinh luyện một loại công năng khác nhau.
Ba ngày sau, toàn bộ mọi người của nhà họ Lưu đều sôi trào, người đứng đầu nhà họ Lưu hôn mê hơn nửa năm cuối cùng cũng tỉnh lại.
Mọi việc xảy ra sau đó như thế nào cô cũng không biết nữa tóm lại sau sự việc này đối phương cảm tạ cô một cách nhiệt tình, sau đó còn chuẩn bị rất nhiều phần thưởng đưa cho cô.
Họ còn hứa hẹn, sẽ tự mình cử xe đưa cô đi nông trường Đông Bắc nhưng lại bị cô từ chối. Toàn bộ nhà họ Lưu đều nào nhiệt, cũng không có thời gian quan tâm đến cô.