Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 232
Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:24:42
Lượt xem: 51
Về người ngồi đối diện thanh niên khoa trương kia, là một người rất cao, anh ta đội một chiếc mũ rất có gu, cạnh hông là một chiếc kính vàng vô cùng quý giá.
Tay của anh ta trắng rất xinh đẹp, ngón tay thon dài là ngón tay chơi dương cầm tuyệt đẹp mà cô từng thấy, lúc này anh ta dùng một tay chơi cờ với thanh niên kia một tay cầm quyển sách dựa vào song cửa.
Một mắt đọc sách một mắt lại liếc chơi cờ, làm hai việc cùng một lúc? Vậy mà toàn thân tỏa ra một cảm giác cô đơn?
Đây là lần đầu tiên đào hoa tinh thu thập thông tin. Từ lúc ánh mắt cô nhìn nam đồng chí này thì căn bản anh ta không liếc cô một cái nào.
Ngược lại thanh niên khoa trương kia lại thường nhìn cô, bị cô nhìn lại còn rất tự nhiên chào cô:
“Hi, tiểu mỹ nhân"
Đào hoa tinh nội tâm không còn gì để nói:.. Đây không chỉ khoa trương mà còn ngả ngớn.Trái tim nhỏ bé đập thật sự mạnh.
Khi đôi mắt xinh đẹp của Diệp Mạn Tình nhìn hai người, Thẩm Nhuyễn Linh cũng đã mang nước nóng quay về.
Ngay khi nhìn thấy tầm nhìn của cô, đầu tiên cô ấy dùng dáng người chuẩn bạn trai ngăn cách tâm mắt của đối phương.
Thấy Diệp Mạn Tinh nhìn mình, nhỏ giọng giải thích một câu:
“Tinh Tinh, hai người này rất không dễ chọc, dừng nhìn họ đơn giản nhưng đều là Liên Gia Tử.
Dừng lại một chút, cô lè lưỡi, giọng có hơi khàn khàn:
“Tôi nhìn thấy máu."
Người có thể để cho nữ vệ sĩ cảnh giác, Diệp Mạn Tinh cũng không dám coi thường, nhưng mà cô cũng chưa cảm nhận được một chút ác ý nào từ hai người họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-232.html.]
Nhưng cảm giác nổi da gà trong lòng vẫn chưa biến mất. Ăn xong cơm chiều Diệp Mạn Tinh liên đi ngủ, vì nguyên nhân thân thể yếu ớt lại dổi tàu hai lân, sự mệt mỏi ập đến cô chìm sâu vào giấc ngủ. Đến lúc 2 giờ sáng, Diệp Mạn Tinh muốn đi vệ sinh, lo lắng an toàn trên xe lửa nên cô vẫn gọi anh hai đi WC cùng.
Anh hai Diệp mắt buồn ngủ mơ màng bị gọi dậy, dụi mắt suốt quãng đường đi cùng cô, anh ấy chính xác là muội khống vừa thấy em gái đứng lên sợ cô không thoải mái, vội vàng hỏi :
“Em gái, có chỗ nào không thoải mái không?"
Diệp Mạn Tinh lắc đầu:
DTV
“Không có, chỉ là em muốn đi vệ sinh.”
Anh hai Diệp thở phào, anh ấy rất buồn ngủ anh ấy muốn lấy một điếu thuốc cho tỉnh táo, nhưng rõ ràng tàu lửa không phải là nơi thích hợp để hút thuốc.
Hai anh em đi đến tàu lửa, anh hai Diệp đứng bên ngoài chờ cô. Diệp Mạn Tinh đi vào trong, vừa bước vào WC chợt nghe giọng anh trai vang lên nói là đợi cô ở lối nhỏ bên kia.
Diệp Mạn Tinh ở trong WC “Vâng” một tiếng. Sau khi rửa tay sạch cô mới đi ra ngoài, ai biết vừa đi ra cánh tay đã bị một đôi tay nắm lấy, một âm thanh vui sướng vang lên:
“Cô gái, cô ra ngoài rồi à?"
Cô luôn cảm thấy hai cánh tay truyền đến cảm giác tê dại, người phụ nữ kia dùng khăn che miệng cô, một mùi thơm tương đối hỗn tạp xộc vào khiến đầu cô có chút choáng váng.
Tiểu đào hoa tinh không nói lên lời:....?
Đây là bọn buôn người trong truyền thuyết sao? Cô cảm thấy hơi bất lực, cô đã đi đến cái nơi này rồi. Cô lợi dụng tình thế để đối phương đỡ mình đi ra ngoài, khoác lấy tay đối phương. Đôi mắt trong veo và ngây thơ nhuốm màu đỏ chuẩn bị điều động hương đánh về phía đối phương.......
Bịch bịch bịch
Có tiếng bước chân vội vã vang lên, Diệp Mạn Tinh ngẩng đầu nhìn, liền thấy thanh niên đeo kính vàng dẫn theo bảy tám bảo vệ của xe lửa đi tới đây, còn nghiêm nghị nói: