Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 224

Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:24:29
Lượt xem: 68

Mẹ Tống đang ở trong phòng dạy dỗ con gái của mình:

“Con nói là con nghe người khác nói xong rồi đi về, người ta nói gì con cũng nghe à, đầu óc con không còn tỉnh táo phải không?”

Tống Văn Thư bị dạy bảo đến nỗi cam chịu, cô cũng không dám giải thích, lập tức chủ động nhận sai:

“Là có người gọi điện thoại cho con, con sợ anh trai con phải chịu khổ thôi mà, mẹ cũng vậy đúng không?"

“Là ai gọi?”

Tống Văn Lâm ngồi ở bên cạnh lắc lắc cái chân, vẻ mặt như suy tư gì đó.

“Kiều, Kiều, chị Kiều Kiều.”

Tống Văn Lâm vội vàng nhổ ngụm trà vừa đưa lên miệng, cậu nhìn chị gái mình như nhìn một kẻ ngốc:

“Chị không biết chị ta muốn lấy anh trai mình à?"

“A.”

Tống Văn Thư hoàn toàn ngốc rồi:

“Muốn lấy anh trai sao? Chị ta kết hôn rồi mà đúng không?"

Đáy lòng Tống Văn Thư tức giận đến muốn hộc máu:...cô đây là bị người ta lợi dụng đúng không? Uổng công cho cô còn không dám nói, nói thì chẳng phải coi cô như con heo ngu ngốc?

Sắc mặt của Tống Văn Thư trông vô cùng sinh động, khuôn mặt giống hệt như lúc ăn phải phân.

“Con ở nhà chồng như thế nào rồi?”

Mẹ Tống cảm thấy bất lực, bà không muốn thừa nhận đứa con gái ngốc nghếch này là do bà sinh ra. Ánh mắt Tống Văn Thư lập loè, cô ấp úng:

“ Bởi vì con vẫn không mang thai, mẹ chồng con bình thường vẫn có một chút khó chịu."

Mẹ Tống kêu lên, sốt ruột nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-224.html.]

“Nếu không được thì hãy ly hôn, nhà chúng ta nuôi thêm một cô con gái thôi mà."

Tâm trạng mẹ Tổng khá phức tạp.

Ngày trước chưa ra ở riêng, bà không dám ngang ngạnh như thế, nhưng hiện tại lại kiên cường đến không thể tin được.

Ngập ngừng lại một chút, mẹ Tống lại dặn dò:

DTV

“Về sau phải bảo vệ chị dâu nhiều hơn nữa, con bé lớn lên xinh đẹp, tốt bụng, là một người đáng để tin tưởng, hơn con nhiều.”

Tống Văn Thư cảm thấy trong lòng chua xót, cô vẫn phải đáp ứng:

“Con biết rồi mẹ, con coi chị dâu như chị gái mình là được phải không?”

Cùng lắm thì sau này trước mặt thân thiết với chị dâu, không có tất cả mọi người lại lấy chuyện này ra nói cô là ngu ngốc.

Tống Văn Lâm ở bên cạnh lại thêm mắm thêm muối:

“Lời nói phải đi kèm theo hành động, chỉ nói không thôi không tính."

Tống Văn Thư giương mắt nhìn lại, tình huống trong nhà bây giờ là như thế nào, cô mới chỉ đi lấy chồng không lâu, khi trở về toàn bộ mọi người trong nhà đều yêu thương chị dâu?

Ngày hôm sau, Tống Văn Thư đã được tiếp thu kiến thức từ em trai mình, bảo vệ chị dâu nên làm như thế nào. Vào buổi chiều ngày hôm sau, bỗng nhiên có một cô gái trẻ đi giày da, mặc áo sơ mi xinh đẹp làm bằng sợi tổng hợp, bên ngoài khoác một chiếc áo vest, trông rất có phong cách của một đại tiểu thư bước vào sân nhà họ Tống.

Bên người cô gái còn có một người phụ nữ trông cách ăn mặc không hề đơn giản, người phụ nữ còn chưa nói lời nào, đại tiểu thư mở miệng đã buông lời hung ác: Để chị dâu các người cẩn thận một chút, đừng chọc tức anh trai xx! Kêu tiếng mèo đi!

Tống Văn Lâm sợ ngây người, cậu vừa phun cỏ đuôi chó trong miệng ra, ánh mắt nghiêng nghiêng mà nhìn cô gái, cái miệng thiếu đánh hỏi:

“ Cô là ai, muốn nhả phân mời đi chỗ khác.”

Đại tiểu thư kia tức giận đến nỗi muốn điên rồi, hung hăng nói một tiếng:

“Cậu...” Đây là muốn mắng cô

ta là chó đó!

“Tôi làm sao? Tôi có quen cô à? Cô từ đâu chui ra thế?"

Loading...