Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 200
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:16:28
Lượt xem: 37
“Cái gì mà thích hay không thích? Anh cháu từng gặp chị dâu cháu mấy lần chứ?”
Thím hai Tống nghĩ đến lại thấy bực, mạnh tay cạo hết thịt trên xương ống xuống nhưng cũng chẳng được bao nhiêu thịt.
Thím hai Tống lại than thở: “Nhưng mà cái bụng nó lại không chịu thua kém, mới một lần đã dính bầu. Anh trai cháu nể tình đứa nhỏ, có thể không đối xử tốt với nó sao?"
“Cháu cho rằng anh cháu thực sự thích chị dâu cháu ư? Anh cháu cũng không phải là người gặp phụ nữ là không động đậy được, phụ nữ có thể quan trọng bằng đứa con sao?”
Mặc dù bị nhắc nhở rất nhiều lần nhưng thím hai vẫn có ý kiến rất lớn với tiểu yêu tinh kia.
Nguyên nhân chủ yếu là vì bà ta không hài lòng việc cháu gái bên ngoại xem mắt. Từ sau chuyện của cháu trai không thành, hơn nữa tiêu chuẩn của cháu gái bên ngoại rất cao, trong nhà sắp xếp cho mấy cuộc xem mắt rồi mà vẫn chưa thành công. Bà ta có thể không bực sao?
Tâm trạng Tống Văn Thư có chút phức tạp. Cô ấy nghĩ đến anh trai mình là một người xuất sắc như vậy, không những bị phụ nữ tính kế mà còn bị đứa nhỏ trói buộc sao?
Sự thật này giống như cầm con d.a.o cứa vào tim cô ấy. Cô ấy nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Chị dâu mình không ổn thế sao? Trong nhà nghĩ kiểu gì vậy? Anh trai có tương lai tốt như vậy, sao có thể nhìn anh ấy bị tính kế chứ?"
“Còn có thể như thế nào nữa, nếu không phải cha con tiểu yêu tinh kia cứu cha cháu thì nhà chúng ta sẽ đón nó về sao?"
Thím hai Tống bỏ mấy cái xương ống nhìn chẳng có chút giá trị dinh dưỡng nào vào bồn sứ trắng, chuẩn bị bưng đi hầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-200.html.]
Còn có thể làm thế nào được. Dù cho bà ta có không bằng lòng đến đâu thì cũng vẫn phải hầm canh cho tiểu yêu tinh kia. Chỉ mới nghĩ đến điều này, bà ta đã thấy bực rồi.
Tống Văn Thư xác định, xem ra anh trai cô ấy thật sự không thích chị dâu, mọi người còn chưa đuổi chị dâu ra khỏi nhà chỉ là bởi vì nể mặt đứa bé chưa ra đời?
Vừa trở về còn chưa gặp người, Tống Văn Thư đã không thích cái người chị dâu vào trước làm chủ này. Nhưng ngẫm lại, thấy dù gì cũng đã là người nhà mình, cô ấy không khỏi nói chuyện vì người nhà:
“Thím hai, những lời này có thể nói ở nhà nhưng không được nói ra ngoài. Không nên truyền việc xấu ra ngoài."
Cô ấy không phải dạng người bị thiệt thì vẫn nhẫn nhịn để yên. Trước mắt chỉ có thể xem đã, nếu anh trai thực sự không thích thì tốt nhất là để hai người bọn họ ly hôn.
DTV
Từ nhỏ, tình cảm giữa các anh em trong nhà đã rất tốt. Cô ấy không có ý gì, chỉ muốn cuộc sống của anh trai tốt hơn một chút. Anh trai cô ấy đã đủ vất vả rồi.
Trước kia cô ấy nghĩ anh trai giỏi giang của cô ấy có thể tìm được một cô gái tốt, hai người yêu nhau và sống hạnh phúc. Nhưng mà cô ấy cũng khó nói mấy câu này. Nếu nói, chẳng phải cô ấy sẽ biến thành cô em chồng đã gả đi còn cố ý về nhà mẹ đẻ quấy rầy gia đình anh sao?
Thím hai lơ đễnh đáp: “Chuyện này còn cần thím nói sao? Hiện giờ cả đại đội có ai mà không biết. Đêm tân hôn, chị dâu cháu bỏ thuốc mới có thể động phòng với anh trai cháu đấy.”
"A"
Tống Văn Thư há hốc miệng, mắt cũng mở to. Cô ấy cho rằng đó chỉ là lời người ta đồn đãi mà thôi, không ngờ lại là thật sao?
Đại Nha ở bên cạnh nghe được thì sốt ruột muốn chết. Một người là thím ba cô bé thích nhất, một bên là bà của cô bé. Ngồi nghe một hồi, cô bé nhịn đến mức sắp khóc.
Cô bé không ngắt đậu nữa mà đặt sang một bên, dùng giọng điệu non nớt nói: “Bà, không phải ông đã nói rõ là không cho nói chuyện này rồi sao. Bà nói như vậy không đúng.”