Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 197
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:16:24
Lượt xem: 72
Đi vào trạm y tế, cô phát hiện thế mà lại là bác sĩ Điền lúc đầu đã lấy nhầm thuốc tránh thai thành thuốc noãn cung hoàn cho cô.
Diệp Mạnh Tinh quay đầu muốn đi.
Bác sĩ Điền tươi cười đuổi theo: "Đồng chí Diệp, lân trước cô đến lấy thuốc tránh thai, nói là cơ thể không thích hợp để mang thai, trợ lý lấy nhầm thành thuốc noãn cung hoàn, bởi vì không có hại cho cơ thể, sau đó tôi lại phải đi bồi dưỡng suốt, lúc trở về phát hiện ra thì cô đã mang thai rồi.”
"Chúc mừng.”
Lúc đôi mắt xinh đẹp kia của Diệp Mạn Tình nhìn sang, bác sĩ Điền loáng thoáng cảm thấy đối phương rất không vui, nhất là đôi mắt long lanh bình thường rất khiến người khác thương yêu kia.
Ông ấy chân thành xin lỗi: "Xin lỗi.”
"Cô muốn tôi đên bù như thế nào cũng được, vốn dĩ tôi cũng sắp bị điều đi rồi, là chú năm của tôi muốn tìm cô.”
Diệp Mạn Tinh nhìn nhìn ông Điên đi ra theo sau, cuối cùng đã biết tại sao mấy ngày nay mắt luôn giật, hóa ra chính là ông ấy.
DTV
"Vậy tôi không khám nữa.”
Ông Điền vô cùng đau đâu, đành phải nói: "Cô có đồng ý cùng tôi đi thủ đô một chuyến không, có một lãnh đạo bị bệnh, có lẽ trà hoa của cô có thể giúp một tay.”
Hoa đào tinh nhỏ dừng bước.
Hử? Bởi vì nguy cơ trong nguyên tác, cô vốn đã dự định muốn đi phương bắc.
Bây giờ đột nhiên nói phương bắc có lãnh đạo bị bệnh?
Vậy có phải là bệnh của người lãnh đạo này là cơ duyên của nữ chính sống lại không?
Ông Điên tin tưởng Diệp Mạn Tinh thật sự có thể cứu được lãnh đạo ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-197.html.]
Đương nhiên là không tin.
Ông ấy vẫn chưa từ bỏ ý định nhận học trò, nhưng cô nhóc này rất khó dây dưa, ông ấy dự định lừa người trở về trước rồi nghĩ cách sau.
À không, nói chính xác là muốn để Diệp Mạn Tinh tin rằng ông ấy không lừa cô.
Mới đâu là sắp xếp công việc cho cô, nhưng Diệp Mạn Tinh không có hứng thú.
Ông Điên bị Diệp Mạn Tinh chọc tức đến nỗi muốn giơ chân: "Cô có muốn lấy chứng chỉ nữa không?
Chờ sau khi cô sinh con, nhà họ Điền sẽ nghĩ cách giới thiệu suất ở Đại học Công nông binh cho cô, như vậy là cô sẽ có thể thi lấy chứng chỉ.”
Diệp Mạn Tinh có đôi mắt trong veo, môi đỏ xinh đẹp, làn da trắng nõn, nhìn kiểu gì cũng không giống kiểu người có thể chịu được cực khổ.
Ông Điên cho rằng cô sẽ động lòng.
Nhưng con bé này vẫn trợn đôi mắt trong veo kia, giọng nói còn dễ nghe hơn cả chim bói cá kêu to: "Ông Điên, tôi không cần đâu.”
Cân chứ, chờ sang năm đến kỳ thi đại học, cô sẽ đi tham gia thi đại học là được, trên thực tế, ngay cả thi đại học cô cũng không hào hứng cho lắm.
Bạn có thể trông mong gì vào một hoa đào tinh có bao nhiêu hứng thú với thi đại học và suất vào Đại học Công nông binh? Điều mà cô cảm thấy hứng thú chính là biến những nguyên liệu nấu ăn cao cấp ở trong không gian trở thành những món ăn ngon, duy trì điểm quyến rũ của cô.
Nói chính xác là phương thức tu luyện của cô có chút đặc biệt, muốn biến nguyên liệu nấu ăn cao cấp trở thành đồ ăn ngon cao cấp, cứ ăn ăn ăn mỗi ngày sau đó duy trì tâm trạng vui vẻ, ngủ nhiều chút là cô sẽ thăng cấp.
Điểm không tốt chính là luôn bị sét đánh, cô là hoa đào tinh, mỗi lân gặp phải sét đánh đều là một lân nguy cơ hồn bay phách lạc.
Bây giờ đã thành người, điểm thoải mái nhất chính là tránh được cảnh tượng hở tí là bị đánh thảm không nỡ nhìn kia.
Ông Điên sắp bị cô gái xinh đẹp này ép cho khóc rồi, cho đến khi ông ấy hỏi: "Trà hoa này không bình thường đúng không, với tay nghề này của cô, nếu không ai che chở cho cô, nhà họ Tống có thể bảo vệ được không? Cho dù có thể, cô cũng sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức đúng không?"