Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 175
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:15:50
Lượt xem: 64
W1808032 Thấy cô thích, em rể sờ mồ hôi lạnh trên trán: "Chị dâu, sáng sớm anh ba có nhiệm vụ khẩn cấp phải đi quân đồn trú trước rồi, mẹ đã làm chút đồ ăn ngon, bảo chị vào trong ăn."
Tống Văn Lâm chỉ chỉ về phía mẹ Tống đang vẫy tay với hai người họ trong phòng, tim suýt nữa nhảy ra ngoài.
Anh trai thực sự khiến cậu ta tức chết, anh ấy nói thời điểm anh ấy rời đi sớm, anh ấy sợ chị dâu sẽ khóc, sau đó dùng ánh mắt dịu dàng nhìn sang, Tống Văn Lâm gần như muốn mắng anh trai mình.
Thật là, trước khi đi sao anh trai không đánh thức chị dâu dậy rồi tự giải thích đi, chuyện lớn như vậy lại để cho cậu, cậu thật sự rất khổ sở!
Cùng lúc đó, ở Hạ Thành, trong một nhà kho nông trại, Diệp Bác An trở về với một gói hàng trên tay, thì nhìn thấy vợ mình đang lén lút lau nước mắt.
"Tú Lệ."
Diệp Bác An gầy yếu, trong ánh mắt thiếu đi sức sống của tuổi trẻ, lúc này lại có thêm chút hoang mang.
Mùa đông ở Hạ Thành rất lạnh, những năm đâu mới đến đây, phải thường xuyên làm việc, thấm thoát bất tri bất giác, thì anh đi đứng đã có chút vấn đề, mặc dù khi mùa hè đến gần, anh vẫn cảm thấy hơi khó 8080 chịu.
Sau một ngày làm việc trở về, hôm nay là sinh nhật của con gái, nhưng bọn họ đã không gặp con bé trong sáu năm rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-175.html.]
DTV
Thời đại này, gửi thư rất bất tiện, huống chi người có thân phận có vấn đề như bọn họ, lại càng không có cơ hội gửi thư về cho gia đình.
"Bác An, chúng ta còn có thể về nhà được không? Đã nhiều năm không gặp Tráng Tráng rồi, mấy năm nay, em cũng không biết đã khóc bao nhiêu lân ở trong mơ nữa."
Khuôn mặt xinh đẹp của cô giàn giụa nước mắt, khuôn mặt cô ngày xưa xinh đẹp làm sao, nhưng từ khi cô đến nơi đây, cô đã phải làm việc hàng ngày, tiếp xúc với gió và nắng, càng không có các sản phẩm chăm sóc da tốt như trước kia.
Khuôn mặt của đại tiểu thư trước kia, thấm thoát đã bị bao phủ bởi những thăng trầm và khổ đau. Nhà họ Thẩm ngày xưa rất có tiếng, một nửa thị trấn Hồng Kiều thuộc về nhà họ Thẩm, năm đó khi cô học đại học đã yêu người bạn cùng lớp Diệp Bác An ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi đại tiểu thư Thẩm gia kết hôn, đã không biết bao nhiêu người phản đối.
Nhưng sau đó, Diệp Bác An được phân công làm việc trong viện nghiên cứu, cô cũng được phân công làm giáo viên trong trường học, sau khi kết hôn, rất nhanh cô đã sinh được hai người con trai, cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ rất tốt đẹp.
Ai biết rằng một tai nạn liên quan đến thân phận gia đình Thẩm gia có vấn đề, đã ảnh hưởng đến gia đình nhỏ này. "Có thể đi..., em họ và em gái đêu đã gởi thư,"
Diệp Bách An cũng không nghĩ tới, cô em gái được anh cưng chiều từ nhỏ lại thật sự có biện pháp gì.
Nhưng anh có lòng tin với quốc gia, cho dù hiện tại không thể trở về, nhưng qua mấy năm nữa có thể trở về.
Nhưng mà phải vài năm nữa…
Thẩm Tú Lệ cũng ngừng khóc khi nghe được tin do cô em chồng luôn được cưng chiều ở nhà báo tin tức, nhưng cô không tin cô em chồng và em họ thực sự có biện pháp nào. "Trong nhà như thế nào?"