Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 172
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:15:45
Lượt xem: 52
Nhiệt độ cao, khí huyết toàn thân cuồn cuộn, Tống Văn Cảnh chỉ cảm thấy tâm huyết căng tràn, anh cố ý dựa vào vợ bên kia, đôi môi anh đào xinh đẹp kia tựa vào môi anh.
Hô hấp cứng lại, hai môi kề sát vào nhau, anh còn chưa mở miệng, đã cảm giác mềm nhũn, giống như chưa từng cảm thụ mỹ vị.
Cốc cốc.
Tiếng thúc giục bên ngoài lại vang lên: "Đoàn trưởng Tống.”
"Đến."
Không thể trì hoãn thêm nữa, hốc mắt thâm thúy của anh ngưng tụ nhìn cô vợ nhỏ, bỗng nhiên nở nụ cười, đôi mắt đen nhánh phảng phất hàm chứa, cực kỳ đẹp mắt.
Giống như mười phần thỏa mãn, anh lân nữa đem vợ đặt lên gối đâu, kéo chăn lên, cúi đầu hôn lên mắt cô, mới một lần nữa đứng dậy chỉnh quần áo mở cửa: "Đi thôi. "
DTV
Tống Văn Cảnh vừa đi ra ngoài liên đụng phải mẹ Tống đã đứng sẵn.
"Văn Cảnh, con lại phải đi sớm?" Bà nhìn gian phòng phía đông, nghi hoặc hỏi: "Con, không gọi Tinh Tinh dậy nói một tiếng sao?"
Tống Văn Cảnh dừng bước, rốt cuộc từ chối: "Để cho em ấy ngủ thêm một chút. Mẹ, cành đào kia là vợ muốn, chờ em ấy dậy cho em ấy."
Nói xong, liền nhanh chóng đuổi theo hai người phía trước chờ, rời đi cùng những tia ban mai le lói trong màn đêm.
Trước khi anh rời đi, anh không muốn đánh thức cô dậy.
Tống Văn Cảnh ngược lại đi rất sạch sẽ, giấc mơ của Diệp Mạn Tinh cũng không đẹp như vậy, cô vừa rồi trong mơ thật sự như là đã cảm nhận được vị trí của không gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-172.html.]
Nhưng rất nhanh chóng biến mất.
Nếu như lúc tỉnh táo, có tình huống rõ ràng như vậy, cô khẳng định còn có thể thí nghiệm, nhưng ai bảo lúc này cô còn đang ngủ.
Có lẽ đêm nay thực sự quá mệt mỏi, cô mơ hết giấc mơ này đến giấc mơ khác.
Ngay từ đâu là một giấc mộng vô cùng kiều diễm, cô cư nhiên mơ thấy mình đang hôn ai đó, Đào Hoa Tinh cũng sẽ hôn người khác sao?
Không, không. Trừ khi cô nghĩ, ai có thể hôn cô đây.
Về phần nam chính, đánh c.h.ế.t cô một nghìn lân, cô cũng sẽ không tin. Nam chính là loại người cao lãnh cấm dục, rất khó tưởng tượng bộ dáng anh chủ động hôn mình.
Tiếp theo, cô liền nhìn thấy vị trí không gian, chỉ là không gian chợt lóe qua, phía sau mặc cho cô tìm thế nào, cũng không tìm được vị trí không gian. Diệp Mạn Tinh tiếc nuối muốn chết.
Nếu như nói phía trước là mơ đẹp, giấc mơ phía sau, lại làm cho co cả kinh ra một thân mồ hôi lạnh.
Trong giấc mơ, cô nhìn thấy cốt truyện gốc từ góc độ của người ngoài cuộc. W Sau khi nguyên thân chết, nam chính và nữ chính trọng sinh ở cùng một chỗ, hai đứa con của nguyên thân vô cùng xinh đẹp, ngay từ đâu còn không ngừng nhằm vào nữ chính mẹ kế này.
Đối với nữ chính trọng sinh này mấy đứa nhỏ cũng hết sức bài xích.
Nhưng từ nhỏ hai đứa đã mất đi người mẹ ruột thịt, cho nên vô cùng khát vọng tình mẹ con, vừa vặn nữ chính trọng sinh đối với bọn nó cũng rất tốt.
Mùa đông, hai đứa nhỏ muốn ăn kem, uống nước đá, cô ta đều có thể chạy thật xa mang về cho bọn nó.
Ở nhà, chúng nó muốn cái gì cũng cho, dù phạm sai lâm cũng sẽ không đánh, cho dù là nam chính đánh, cô ta đều sẽ khóc ra nước mắt nước mũi cầu tình một phen.