Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 163
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:13:05
Lượt xem: 48
Nói xong, Diệp Mạn Tinh cũng nhớ tới, ngày mai là ngày nghỉ cuối cùng của nam chính, chỉ trong một ngày lấy đâu ra thời gian đi tìm?
Cô còn cho rằng nam chính sẽ không quay lại nữa, liên nghe thấy giọng nói trầm thấp đặc trưng của nam chính: "Được."
Sau khi tắm xong, Diệp Mạn Tinh mặc quần áo mà nam chính đã chuẩn bị, phát hiện ra đều là những bộ cô thích.
Hoa đào tinh nội tâm đây ngạc nhiên.
Diệp Mạn Tinh thầm nghĩ: khả năng quan sát của nam chính này cũng thật tốt, lúc này mới trở về hai ngày, vậy mà lại biết được sở thích của cô?
Đây quả nhiên không hổ danh là nam chính nhân khí tối cao của Long Ngạo Thiên sao?
Mặc quần áo xong vừa mới đứng dậy, tóc cô còn có chút ươn ướt, một tiếng bước chân vang lên, bên ngoài bồn tắm vang lên giọng nói của nam chính: "Được chưa? Vợ,"
DTV
"Vâng."
Cô vừa dứt lời đã thấy nam chính kéo tấm chăn cũ chắn ngang đi vào. Dáng người cao lớn cùng đôi chân dài vừa bước đến, gần như là khiến cho không gian vốn đã nhỏ hẹp lại càng thêm chật chội.
Đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm cô thật lâu, ban đêm, chỉ có ngọn đèn đâu lờ mờ từ bên ngoài tấm chăn cũ hắt vào, ánh đèn đâu lập lòe kia dường như càng có vẻ mơ hồ hơn.
Tục ngữ có câu, dưới đèn xem mỹ nhân, càng xem càng mê người.
Huống chi còn là một mỹ nhân vừa mới tắm xong, Tống Văn Cảnh nhìn chằm chằm vào làn da trắng nõn nà của cô vợ nhỏ, chỉ cảm thấy trong lòng như có ngọn lửa bùng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-163.html.]
Chỉ là nhìn vào bụng vợ, rốt cuộc cũng kiềm chế tâm tư của mình lại, mau chóng áp chế suy nghĩ trong lòng, từng bước mạnh mẽ đi tới. “Tóc ướt rồi, vợ xuống dưới lau tóc đi".
Hoa đào tinh nhỏ cũng có chút luống cuống.
Vừa rồi ánh mắt thâm thúy của nam chính dán chặt vào người cô, hơi thở nóng bỏng đó phả về phía cô, loại cảm giác này thật kỳ quái. Một dòng điện đột nhiên từ sâu trong đáy lòng lan ra, có chút kỳ lạ. May mắn thay lúc này, khi nam chính vừa mở miệng, cô liên thuận thế bước xuống, "Cảm ơn anh ba."
Cô duỗi tay muốn lấy khăn tắm lau tóc, không ngờ thân thể lại nhẹ nhàng mà được đỡ ngồi trên ghế, trên tóc truyền đến một lực.
"Anh ba?"
Cô cảm thấy mấy đâu ngón tay của nam chính dường như đang đặt trên đỉnh đầu, vừa quay đầu lại, ánh mắt cô suýt nữa thì không thể dứt ra.
Nam chính đang tự mình lau tóc cho cô?
Diệp Mạn Tinh suýt ngã khỏi ghế. "Vợ cẩn thận một chút."
Thân thể cô bị phù chính, tóc lại lần nữa nhẹ nhàng bị chải, thanh âm nam chính mang theo chút khàn: "Em đang có thai, anh là chồng của em, lau tóc cho em cũng không có gì."
"Thoải mái sao?"
Cô chỉ cảm thấy trái tim mình đập mạnh.
Da đầu hoa đào tinh đau đến có chút tê dại: ..., thoải mái cái gì chứ, nam chính rõ ràng chưa từng làm qua loại chuyện này, phương pháp của trực nam quân quan thủ pháp chính là gội và chải đầu thật sạch.
Mặc dù đặt lên nhẹ nhàng, nhưng với lực như vậy, suýt chút nữa thì đã kéo rớt da đầu cô. Thân thể Diệp Mạn Tinh rất mỏng manh, đau đến nỗi làm mí mắt cô giật giật, nhỏ giọng nói: "Nói chung, anh làm nhẹ lại một chút."