Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 152
Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:05:33
Lượt xem: 72
Ai ngờ, chuyện xảy ra ngoài ý muốn, Trần Kiêu Kiêu bị té ngã, cô con dâu còn muốn đi qua.
Cặp mắt sắc bén lạnh băng kia nhìn Trần Kiêu Kiêu ngã xuống đất, ánh mắt đêu lạnh lẽo, lời nói ra lại càng lạnh nhạt vô tình: "Tự đứng dậy đi."
Trần Kiều Kiều vẻ mặt không cầm được nước mắt, chuyện này thực xấu hổ đến uất thẹn.
Bộ dạng chật vật như vậy lại bị đoàn trưởng trúc mã nhìn thấy, cô ta chỉ hận mình không thể chui xuống lỗ luôn cho rồi.
Trần Kiêu Kiều vô cùng đau khổ, nhưng vì lá thư giới thiệu của đoàn văn công, cô ta liên nhịn xuống.
DTV
Ngược lại cô ta một lân nữa mỉm cười, bắt đâu đào hố cho Diệp Mạn Tinh: "Anh Văn Cảnh, em bị bong gân ở chân nên mới sơ ý ngã xuống, xem ra em không dùng sức được rồi."
Cô ta nhìn trái nhìn phải, cuối cùng ánh mắt dán vào khuôn mặt trắng như ngọc của Diệp Mạn Tinh, khó xử nói: “Chị dâu?”
Tống Văn Cảnh cau mày, chuẩn bị rời đi cùng vợ.
“Anh Văn Cảnh?” Nước mắt lăn dài trên gương mặt Trần Kiều Kiều, chỉ hận mình không thể ngất ngay tại chỗ, không bao giờ có thể ngờ tới thanh mai trúc mã cũng xem mình giống như không khí.
Đôi mắt đen nhánh của Tống Văn Cảnh hướng về phía cô ta, ánh mắt nam nhân thâm thúy, cặp mắt sáng rực và lạnh như băng như thể mũi d.a.o nhọn cắm chặt trên người cô ta.
Trần Kiều Kiều vẫn còn đang rơi nước mắt, lúc này lại hoàn toàn bị làm cho rùng mình. Trong một khắc, cô ta cảm thấy như thể mình đang bị theo dõi bởi một con dã thú, bản năng khiến cô ta như muốn hét lên vì sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-152.html.]
Trần Kiều Kiều đang định nói gì đó liền lại không dám nói lời nào nữa, cô ta biết nếu tiếp tục nói thêm sẽ rất khó xử.
Môi cô run run, không còn cách nào khác đành phải uất ức chuyển đối tượng, bộ dạng vô cùng đáng thương gọi Diệp Mạn Tinh: "Chị dâu..."
Trần Kiều Kiều vô cùng đau xót, phản ứng của anh ba hoàn toàn khác với những gì cô ta nghĩ đến, cô ta bị hiện thực tát vào mặt một cái đây đau điếng.
Nhưng rõ là trước kia không phải anh Văn Cảnh đã đồng ý cho cô ta đi theo sau sao? Tại sao giờ lại thế này?
Cô ta bướng bỉnh nhìn Diệp Mạn Tinh, cô ta tin chỉ cần đối phương đủ thông minh, nhất định sẽ không cự tuyệt đề nghị của mình.
Dù sao cô cũng là dựa vào hạ thuốc mới có thể được gả cho đoàn trưởng trúc mã, hiện tại chỉ cần không quá ngốc thì đều biết nên lại đây đỡ cô ta, còn đóng vai người tốt để tranh thủ lấy lòng anh Văn Cảnh chứ?
Quả nhiên, người phụ nữ liền kéo trúc mã đoàn trưởng lại, "Anh ba, chúng ta đi thôi."
Trần Kiều Kiều vui vẻ ra mặt, cô ta biết rằng không ai là không muốn cư xử lương thiện trước mặt nam nhân mà mình ái mộ.
Đôi mắt cô ta vừa nãy còn đẫm lệ, lúc này lại bình tĩnh hướng mắt nhìn Diệp Mạn Tinh, cô ta nghĩ: Chờ một chút, hai người lại ngã xuống, nếu đối phương có đủ lòng tốt, sẽ lại giúp kéo cô ta một phen!
Trần Kiều Kiều còn đang mãi nghĩ ngợi thì nhận thấy mỹ nhân xinh đẹp thanh tú chậm rãi đi tới gần mình, ôm cái bụng đang đân hiện rõ của cô ngồi xổm xuống.
Cô đưa tay ra, Trần Kiều Kiều tính chờ khi cô đứng dậy thì ngã xuống lần nữa, như vậy hai người có thể cùng ngã?