Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 125
Cập nhật lúc: 2024-10-18 04:04:51
Lượt xem: 93
Một vị thanh mai trúc mã thầm yêu mến, một hoa đào tinh yêu thích tất cả những sinh mệnh ấm áp dồi dào sự sống, bầu không khí nói chuyện vô cùng hài hòa.
Huống chi, ngay lúc này khi hai người họ đang nói chuyện rất nghiêm chỉnh, ánh mắt nhìn nhau lại vô cùng hài hòa.
Chu Trình cũng đã nhìn thấy Tống Văn Cảnh, thân hình rất cao lớn, hốc mắt sâu, con ngươi đen nhánh như ẩn chứa đao, đó là một người có dáng dấp cực kỳ xuất sắc còn là người đàn ông có khí thế tương đối hung hãn.
Nhưng Chu Trình không ưa anh.
Có câu nói, người không biết không sợ, Chu Trình là người của công xã bên cạnh, chưa từng nghe nói tới anh ba Tống, chỉ biết cô gái mình thích từ nhỏ đã bị ép buộc bất đắc dĩ phải báo ơn gả vào nhà họ Tống.
DTV
Kết quả nghe nói khi gả đi đối phương còn không quý trọng, bây giờ chỗ nào ở bên ngoài cũng đồn đãi ý đồ của em họ khi gả vào nhà họ Tống.
Nói chung, Chu Trình rất ghét bỏ người em rể họ này, ngược lại anh ấy rất mong đợi em họ thanh mai trúc mã thật sự ly hôn, anh ấy sẽ không bỏ qua bất kỳ thời cơ nào nữa.
Cho nên Chu Trình dùng ánh mắt nhìn tình địch để nhìn em rể họ, trực giác thân thể nói cho anh ấy biết, em rể họ này không phải là người bình thường, nội tâm anh ấy có chút lo lắng, vì hạnh phúc của em họ anh ấy mới đè nén nỗi sợ hãi.
Đương nhiên anh ấy sẽ không chủ động phá hoại hạnh phúc của em họ, nhưng nếu em họ không hạnh phúc thì sao? Anh ấy có thể khoanh tay đứng nhìn sao? Anh ấy xuống nông thôn làm thanh niên tri thức cũng vì em họ của mình.
Lúc này ánh mắt nhìn Tống Văn Cảnh tất nhiên là vô cùng soi mói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-125.html.]
Khi em rể họ trước mặt, đôi mắt rất sắc bén của anh dường như vẫn đảo qua nhìn bọn họ.
Chu Trình dựng cả tóc gáy, đặc biệt là khi ánh mắt lạnh lẽo như có như không của em rể họ quét về phía
anh ấy, theo bản năng anh ấy lui về sau vài bước. Không ngờ, lùi lại như vậy, đại khái lùi tới cách xa Diệp Mạn Tình ba bốn bước, cảm giác bị người ta nhìn chăm chú mới biến mất.
Vẫy vẫy bàn tay đây mồ hôi, Chu Trình nói: "Đúng, chị họ với anh rể trả lời thư rồi, đang ở nông trường
bên Cáp Nhĩ Tân." "Có điều thư của anh cả em không phải do anh giữ, chắc là người trong nhà em đang giữ. Anh đã đi đến nhà mẹ em xem rồi, trong nhà bên kia đang bàn bạc muốn đến xem chị họ bọn họ hay không."
Tự nhiên Chu Trình bật cười, trên mặt có một cái lúm đồng tiền nhỏ, tám cái răng trắng nhìn qua rất vô hại: “Anh muốn về nhà một chuyến, tiện thể có thể đi gặp đám người anh rể, anh đến đây là muốn hỏi em có muốn đi gặp cùng hay không?"
Tống Văn Lâm ở bên cạnh nhìn tới choáng váng: ..., được lắm? Đây là công khai đào góc tường anh trai cậu à?
Tống Văn Lâm nhìn Chu Trình bằng ánh mắt bội phục, dũng khí này, lớn à nha! Anh ấy trực tiếp đối đầu với anh trai cậu à?
Chậc chậc... Giỏi lắm, rất có dũng khí nha!
Diệp Mạn Tình là đào hoa tỉnh, cô cũng nhạy cảm với vẻ mặt, lúc mới cùng anh họ nói một câu đã có cảm giác bên người giống như có bóng dáng theo dõi cô như có như không.