Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 120
Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:04:44
Lượt xem: 122
Anh cảm nhận được một cảm giác ấm áp lan tỏa từ đầu ngón tay đến trái tim mình, nhưng suy nghĩ của anh lại đã bay xa mất rồi.
Buổi tối anh đã nghe mẹ nóim, ý định đánh thuốc mê đêm tân hôn là chủ ý của thím hai, mục đích là tạo cơ hội cho cô cháu gái nhà mẹ đẻ. Bà ta vốn dĩ muốn lợi dụng cô vợ nhỏ nhưng ngược lại pđã khiến cho cô phải kết hôn với anh.
Anh biết thím hai là người như thế nào, nhưng không ngờ bà ta lại giở thủ đoạn đôi bại với anh.
Tống Văn qCảnh đang suy nghĩ gì?
Anh dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào mái tóc của cô vợ nhỏ, ngoại trừ sự yêu thích đối với cơ thể của cô, anh còn cảm kích và yêu thương cô nữa.
Khi anh trở về, cô không hề nhắc tới chủ ý hạ thuốc của thím hai, nhưng tại sao cô lại không nhắc tới?
DTV
Là vì cô không quan tâm?
Hay không muốn gia đình xảy ra lục đục?
Anh nghĩ, một mặt có lẽ do không cần thiết.
Mặt khác, Tống Văn Cảnh lại nghĩ xa hơn, chắc hẳn cô vợ nhỏ cũng không muốn gia đình xảy ra mâu thuẫn.
Gia đình họ không phải người cùng dòng m.á.u của ông nội nhưng công ơn dưỡng dục của ông bà nội đối với bọn họ là thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-120.html.]
Cha anh được ông nội nhặt từ ngoài chiến trường mang về nuôi nấng, đây là ơn dưỡng dục.
Thời chiến tranh loạn lạc ấy nuôi lớn được một đứa trẻ đã là ơn nghĩa dưỡng dục biết bao. Sau này ông nội đào tạo cha anh thành tài, cưới vợ, nuôi con giúp, có chuyện nào không cần dùng đến tiền đâu. Năm đó họ còn nhỏ, cha anh đi lính, ba anh chị em trong nhà còn nhỏ đều nhờ chú hai chú ba nuôi nấng.
Không kể đến cha, anh chị em trong nhà đều yêu thương chú hai chú ba.
Vậy lý do cho những tranh cãi sau này là gì?
Là thời đại thiếu ăn thiếu mặc hiện tại.
Ban đầu thím hai không phải người như vậy, năm đó chú hai hợp ý thím hai cũng đều có lý do, không hiểu tại sao sau này thím lại thay đổi.
Có lẽ là do cha anh được thăng chức, anh cũng được thăng chức nên trong lòng thím cảm thấy ganh ghét
chăng. Nhưng chú hai là chú hai, thím hai là thím hai, gia đình họ nợ ông bà nội, nhưng anh không muốn để cho cô vợ nhỏ của mình phải chịu ấm ức.
Anh vô cùng thương xót cúi đầu xuống, tựa cằm lên mu bàn tay, hôn lên mái tóc của cô vợ nhỏ.
Trước khi dẫn cô đi theo quân, anh vẫn phải để vợ ở nhà nghỉ ngơi một thời gian nữa. Trong khoảng thời gian đó, chắc hẳn thím hai sẽ tiếp tục làm khó cô. Tống Văn Cảnh chưa muốn mang theo vợ theo quân, ban đâu anh định đưa một ít tiền cho gia đình mình nhưng bây giờ anh đã quyết định, anh không muốn đưa thẳng trên cho người trong nhà, hai bên đã xảy ra mâu thuẫn rồi mà anh, đương nhiên anh muốn chiều chuộng cô vợ nhỏ của mình hơn một chút.
Trước đây, cô vợ nhỏ nói cô thích có trẻ con, đến bây giờ cô lại bảo cô muốn bỏ con và ly hôn với anh. Thời điểm đó, anh chỉ có thể cố nín nhịn.
Bây giờ nghĩ lại chuyện cô vợ nhỏ muốn ly hôn, anh nghĩ chuyện chuốc thuốc vốn do chủ ý của thím hai, đây chắc hẳn không phải nguyên nhân khiến cô vợ nhỏ đòi ly hôn bằng được.