Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 102
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:59:00
Lượt xem: 60
“Được.”
Tống Văn Cảnh rất kiềm chế trả lời, chuyến đi bệnh viện này thật sự so với những nhiệm vụ trên chiến trường thông thường còn chấn động lòng người hơn nhiều.
Cũng không biết vì sao, trước khi cưới, khi hai người nói chuyện điện thoại, vợ anh lúc đó kích động hơn rất nhiều.
Anh vạn lần cũng không nghĩ tới người vợ sau khi kết hôn với anh, thật ra một chút cũng không giống nhau, hoặc cũng có thể nói “Tình nhân trong mắt hóa Tây Thỉ” anh vui vẻ tự nguyện thích mọi thứ của cô vợ nhỏ.
“Được rồi, thuốc dưỡng thai đã được kê rồi, tất cả thuốc lưu thông m.á.u đều không được uống, thuốc làm từ động vật không được động, còn có hương như xạ hương cũng không được động..."
Bác sĩ nói một loạt các loại thuốc mà phụ nữ có thai cấm dùng, lúc này mới ngẩng đầu đánh giá Tống Văn Cảnh, ho nhẹ một tiếng:
“Cậu chắc là quân nhân, ngày nghỉ hẳn là không nhiều, nam nữ cùng phòng cũng khó tránh được. Nhớ kĩ trong ba tháng đầu mang thai còn có ba tháng cuối của thai kì cũng không được phép quan hệ.”
Tống Văn Cảnh chỉ khi nghe thấy giọng của vợ, chạm vào cơ thể cô, ngửi thấy mùi thơm đặc thù của hoa đào, anh mới không thể kiểm soát cơ thể.
Về chuyện bác sĩ nói, đương nhiên là anh sẽ đặc biệt dụng tâm nghe. Mặc dù vợ nhỏ có ảnh hưởng rất lớn đối với anh, nhưng ở thời điểm mấu chốt thế này anh đương nhiên bảo vệ tốt cô.
Anh căn bản mặt không đổi sắc, ghi lại tất cả những lời bác sĩ nói vào giấy, chờ bác sĩ nói xong anh mới cẩn thận cất tờ giấy đi, trả bút lại cho bác sĩ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-102.html.]
“Cảm ơn bác sĩ.”
Hành vi nghiêm cẩn như vậy, khiến cho thái độ của bác sĩ với anh rất tốt, sau đó bắt đầu đuổi người:
“Được rồi, đây là việc mà tôi phải làm, xong việc rồi thì đi nộp tiền rồi lấy thuốc về đi, tôi còn có bệnh nhân."
DTV
Tuy là bác sĩ đuổi người, nhưng thái độ đối với hai người thực sự thay đổi rất nhiều. Khi ra ngoài Diệp Mạn Tinh quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy bác sĩ còn hào phóng nói mấy lời thiện ý với cô:
“Quay về dưỡng thai cho tốt, nếu có cảm giác không khỏe hay bị đồng chí nam kia bắt nạt, thì báo cảnh sát.”
Hiện tại tâm trạng của Diệp Mạn Tình rất phức tạp. Thái độ của bác sĩ làm người chưa bao giờ thân thuộc với con người như hoa đào tinh lại thích bà ấy:
"Cảm ơn bác sĩ."
Ra khỏi bệnh viện, Tống Cảnh đang nghĩ làm thế nào để bồi dưỡng thân thể cho vợ đồng thời muốn biết rốt cuộc cô ấy đang sợ cái gì.
Diệp Mạn Tình thì một mực suy nghĩ về thứ vừa mơ hồ lóe qua hư không, giống như sao băng bình thường nhưng lại biến mất trong nháy mắt.
Diệp Mạn Tinh vô cùng buồn bực: Vừa rồi thực sự là cô hoa mắt sao? Trong không gian có rất nhiều đồ ăn ngon và trang phục, kia có phải hoa và thân gỗ của cô không.
Bây giờ cô tuy là người, nhưng hồn thì vẫn là hoa đào tinh, nếu như lần này lôi kiếp tới, cô căn bản không có chỗ để trốn nữa.