Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 421: Phiên ngoại 14
Cập nhật lúc: 2025-05-21 06:46:06
Lượt xem: 166
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Ngọc nghẹn họng nhìn trân trối, không dám tin tưởng: “Ly hôn? Cô muốn ly hôn?”
“Nhà bà đã mời con dâu mới về nhà rồi, không phải muốn tôi nhường lại vị trí cho cô ta sao? Tôi tình nguyện ly hôn, hợp ý nhà bà quá còn gì?”
Hợp ý? Hợp ý cái quỷ!
Tạ Mậu biết mình biến khéo thành vụng, vội vàng giải thích. Chu Song Oanh liếc mắt nhìn anh ta một cái: “A, anh nói anh ở bên cô ta chẳng qua vì muốn kích thích tôi sao? Anh cho rằng tôi là kẻ ngốc à? Kích thích tôi cần lên giường với cô ta? Kích thích tôi cần sinh con với cô ta? Đừng nói với tôi, đứa trẻ trong bụng cô ta không phải của anh đấy nhé, hay là anh định ép cô ta phá thai?”
Nghe thấy hai chữ phá thai, Lưu Mỹ Trân luống cuống, cô ta túm lấy tay Tạ Mậu: “Anh Tạ, em không hề muốn phá hoại gia đình anh, nhưng đứa trẻ vô tội, nó là cốt nhục của chúng ta! Nếu… Nếu chị ấy không thích em ở nhà họ Tạ, em có thể đi, em hứa từ nay về sau sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt chị ấy nữa. Em không cần thứ gì, em chỉ muốn giữ lại đứa nhỏ này thôi, dù sao thằng bé cũng là một sinh mệnh.”
Chu Song Oanh nhướng mày: “Chuyện này liên quan gì đến việc cô có ở nhà họ Tạ hay không, có xuất hiện trước mặt tôi hay không? Sự tồn tại của đứa nhỏ này chính là chứng cứ tốt nhất chứng minh Tạ Mậu phản bội tôi. Chỉ cần nghĩ đến trên đời này có một đứa nhỏ như vậy là tôi thấy buồn nôn rồi.”
Tạ Mậu nhíu mày. Tuy rằng trước đây chỉ vì kích thích Chu Song Oanh ép cô ta vào khuôn khổ, anh ta mới dây dưa với Lưu Mỹ Trân. Nhưng sau khi ở chung gần nửa năm, Lưu Mỹ Trân dịu dàng hiểu ý đúng là khiến anh ta động lòng vài phần. Huống chi, đứa nhỏ này là cốt nhục của anh ta.
Lâm Ngọc càng không đồng ý.
“Mậu Nhi, không được nghe cô ta. Chu Song Oanh, sao cô lại độc ác như vậy? Bản thân không sinh được con trai, còn không cho người khác sinh à? Cô muốn nhà họ Tạ chúng tôi đoạn tử tuyệt tôn sao?”
Luật sư xen miệng vào đúng lúc: “Bác gái này, quốc gia kế hoạch hoá gia đình, chỉ cho phép mỗi cặp vợ chồng sinh một đứa con, sinh thêm một đứa nữa là vượt kế hoạch. Quốc gia vẫn luôn tuyên truyền giáo dục, con trai con gái đều như nhau, không được trọng nam khinh nữ, nam nữ đều có quyền thừa kế ngang nhau.”
Vân Chi
Tuy rằng quốc gia tuyên truyền như vậy, nhưng ở thời đại này vẫn còn rất nhiều gia đình mang tư tưởng trọng nam khinh nữ. Lâm Ngọc hừ một tiếng, không để ý tới lời luật sư, mà nói với Tạ Mậu: “Không được đồng ý. Nếu thật sự nghe lời cô ta, phá bỏ cái thai, cô ta được nước lấn tới càng ngày càng tác oai tác phúc ở nhà họ Thẩm thì sao? Chỉ chút việc nhỏ đã đòi ly hôn rồi, cô ta dám ly hôn sao? Cô ta chỉ đang dùng cớ ly hôn để uy h.i.ế.p con thôi.”
Chu Song Oanh không phản bác, mà đẩy giấy thỏa thuận ly hôn qua thêm lần nữa: “Nếu đã như vậy, không bằng trực tiếp ký tên, chúng ta tới cục Dân Chính xử lý thủ tục, hai người xem tôi có dám hay không!”
Lâm Ngọc hừ một tiếng, có chút tò mò trên tờ giấy thỏa thuận ly hôn cô ta viết gì. Không xem không biết, vừa xem bà ta đã bị dọa nhảy dựng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-421-phien-ngoai-14.html.]
“Cô đúng là dám viết thật đấy, ồn ào đòi ly hôn còn đòi chia một nửa tài sản nhà chúng tôi! Cô đừng mơ!”
Chu Song Oanh không nói lời nào, về phương diện này để luật sư ra mặt thì tốt hơn.
“Những điều cô Chu đưa ra đều hợp tình hợp lý, công ty và bất động sản đều đăng ký dưới tên anh Tạ Mậu, là tài sản chung của hai vợ chồng.”
Về phương diện này may mà có Lâm Ngọc. Bởi vì bà ta luôn lo lắng Tạ Nham sẽ thiên vị Tạ Thầm, nên tất cả tài sản trong nhà đều không để Tạ Nham đứng tên, nhưng dùng tên của bà ta, chắc chắn Tạ Nham sẽ không đồng ý. Cho nên, bà ta thông minh đưa ra ý kiến, trực tiếp viết dưới tên Tạ Mậu.
“Trước khi hai người kết hôn, anh Tạ Mậu cũng không có quá nhiều tài sản riêng, hơn chín phần tài sản hiện có là tài sản sau khi kết hôn. Thậm chí, anh Tạ Mậu có được thành tựu ngày hôm nay, quá nửa nhờ vào công lao của cô Chu đây. Những điều này tôi đều có chứng cứ chứng minh, nếu dựa theo công lao để phân chia, cô Chu đây sẽ nhận được càng nhiều hơn.”
“Đương nhiên, tài sản sau khi kết hôn của hai vợ chồng là tài sản chung, chúng tôi không thể tính như vậy, theo luật pháp bình thướng sẽ chia đều nhau. Hơn nữa, anh Tạ Mậu còn ngoại tình, thuộc về sai lầm cá nhân. Hành vi không đạo đức này của anh ta trong hôn nhân mang tới thương tổn không thể xóa nhòa cho cô Chu. Vì thế, chúng tôi sẽ đưa ra yêu cầu bồi thường thiệt hại tinh thần với anh Tạ Mậu.”
“Còn một điểm nữa, anh Tạ Mậu đã kết hôn, lại công khai mang người thứ ba về nhà, hơn nữa mẹ của anh Tạ Mậu, cũng chính là bà Lâm Ngọc đây, còn từng dẫn người thứ ba ra ngoài vài lần, giới thiệu với hàng xóm láng giềng đối phương là con dâu của bà. Tương đương thừa nhận đối phương có quan hệ vợ chồng với anh Tạ Mậu, như vậy, anh Tạ Mậu còn phạm phải tội trùng hôn.”
Tội trùng hôn rất khó để xác định, ngoại tình trong hôn nhân không được tính là trùng hôn, trừ khi hai người đăng ký, hoặc là tổ chức hôn lễ như vợ chồng. Tạ Mậu không thể nào phạm sai lầm ở phương diện này, luật sư chỉ có thể bắt lỗi chỗ Lâm Ngọc. Nhưng dù Lâm Ngọc só lỗi, nếu lên tòa án cũng không đủ để phán tội Tạ Mậu, cho nên những lời này của luật sư chẳng qua là dùng để uy h.i.ế.p mà thôi.
Đánh một gậy rồi, tất nhiên phải cho một quả táo ngọt.
Luật sư nói tiếp: “Nhưng mà, dựa theo yêu cầu của cô Chu, nếu anh Tạ Mậu từ bỏ quyền nuôi nấng con gái, cô ấy có thể không kiện anh tội trùng hôn, không đòi tiền bồi thường thiệt hại tinh thần. Tài sản vẫn chia đều cho hai bên, cô Chu biết công ty rất quan trọng với anh, nên cô ấy đồng ý lui một bước, công ty để lại cho anh, căn nhà này cũng đề lại cho anh. Cô ấy sẽ nhận một căn nhà khác và hai trăm vạn tiền tiết kiệm.
Nhìn qua có vẻ như căn nhà hiện tại đáng giá hơn, nhưng mấy năm sau, vì gần nơi này sẽ xây một lò thiêu, nên giá nhà sẽ giảm mạnh, còn một căn nhà khác sẽ tăng giá lên gấp đôi.
Còn về hai trăm vạn tiền mặt, đây là tất cả số vốn lưu động Chu Song Oanh tính toán hiện giờ nhà họ Tạ có thể lấy ra được.
Cô ta muốn ly hôn, nhưng không muốn ép nhà họ Tạ chó cùng rứt giậu, nên không thể quá tham lam. Giữ lại công ty và một căn nhà, với ánh mắt thiển cận của người nhà họ Tạ, có lẽ sẽ đồng ý.
Chẳng qua là bọn họ sẽ không đồng ý sảng khoái.