Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 420: Phiên ngoại 14

Cập nhật lúc: 2025-05-21 06:46:04
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Song Oanh nghi hoặc, đời này, có phải có điểm nào không đúng không?

Cô ta lại lần nữa nhớ lại tiết mục phỏng vấn kiếp trước.

Trong tiết mục đó, Tạ Mậu không hề nhắc tới cha mẹ, lại vài lần nhắc tới ông nội. Anh ta nói sau khi tròn mười tám tuổi, anh ta được ông nội dẫn theo tự mình dạy dỗ, chính ông nội đã thay đổi cuộc đời anh ta, dạy cho anh ta rất nhiều thứ.

Bây giờ xem ra, đừng nói Tạ Khuê dạy dỗ Tạ Mậu, Tạ Khuê có thể cho Tạ Mậu sắc mặt hòa nhã đã không tệ rồi.

Chu Song Oanh hoảng hốt, được Tạ Khuê dạy dỗ và không được Tạ Khuê dạy dỗ, khác nhau lớn như vậy sao?

Không! Có lẽ không chỉ vì dạy dỗ. Còn có quyền thế và mạng lưới quan hệ của nhà họ Tạ.

Nếu được nhà họ Tạ giúp đỡ, phẩm chất lá trà của xưởng trà không kém, tiến vào tầng lớp thượng lưu sẽ không quá khó. Nếu được nhà họ Tạ giúp đỡ, Tạ Mậu có thể thông qua mạng lưới quan hệ, lấy được tin tức về vấn đề quy hoạch của chính phủ Bằng Thành. Nếu được nhà họ Tạ giúp đỡ…

Cuối cùng Chu Song Oanh đã hiểu ra vấn đề ở nơi nào.

Trong buổi phỏng vấn, Tạ Mậu còn nói, anh ta có một người anh trai, đáng tiếc không thể sống quá hai mươi tuổi. Đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là một câu cảm thán của Tạ Mậu trong lúc phỏng vấn mà thôi, anh ta không hề nói chính vì anh trai qua đời, anh ta mới được ông nội nhận về.

Ban đầu Chu Song Oanh không hiểu lắm bí ẩn trong chuyện này, bây giờ cô ta hiểu rồi.

Bởi vì Tạ Thầm không chết, Tạ Mậu không được Tạ Khuê nhận về dạy dỗ, không nắm giữ quyền thế và mạng lưới quan hệ của nhà họ Tạ, anh ta sẽ vô duyên với thành tựu đời trước.

Một khi đã như vậy, cô ta tiếp tục ngốc bên người Tạ Mậu còn có ý nghĩa gì?

Ban đầu khi mới quen, ngoài khuôn mặt ra, Tạ Mậu cũng không có điểm nào khác khiến cô ta nhìn trúng.

Cộng thêm, nhà họ Tạ vẫn luôn cảm thấy cô ta trèo cao, đối xử với cô ta cũng không tốt. Lâm Ngọc càng coi cô ta như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Phía trước cô ta cho rằng Tạ Mậu sẽ thành công, vì cuộc sống bà chủ nhà giàu vô lo vô nghĩ sau này, cô ta chịu đựng, nhường nhịn, trốn tránh. Nhưng nếu Tạ Mậu đã là bùn nhão không trát nổi tường, cuộc sống bây giờ còn gì đáng để lưu luyến nữa?

Huống chi, bây giờ nhà họ Tạ còn đối xử với cô ta khách sáo, vì muốn cô “Đoán trước” và đưa ra “Kiến nghị”, nhưng mấy thứ này đều dựa vào ký ức kiếp trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-420-phien-ngoai-14.html.]

Kiếp trước, cô ta không thể sống quá năm 2000, cũng chỉ biết được tin tức trước năm 2000. Còn bởi vì đủ loại hiệu ứng bươm bướm, bây giờ rất nhiều chuyện đã không giống đời trước cô ta biết rồi.

Nếu để nhà họ Tạ biết cô ta đã hết thời, không giúp được nhà họ Tạ nữa, bọn họ sẽ làm thế nào? Đến lúc đó, cô ta còn được sống yên lành sao?

Cho nên, chi bằng nhân lúc còn sớm tranh thủ thoát thân.

Cô ta biết, hiện giờ nhà họ Tạ vẫn còn một công ty, một miếng đất, và hai căn nhà. Điều cô ta suy xét là, có thể lấy được bao nhiêu trong số này. Miếng đất kia, xem ý của nhà họ Tạ, có lẽ sẽ bán đi để bù đắp lỗ hổng tài chính của công ty. Còn công ty, qua được cửa này với năng lực của người nhà họ Tạ, sợ là cũng không sống được bao lâu, cùng lắm là chống chịu được một hai năm nữa.

Những thứ này Chu Song Oanh đều không muốn, cũng không dự định nhúng tràm. Nhà cửa và tiền mặt mới là mục tiêu của cô ta.

Nửa năm sau, Chu Song Oanh trông thấy người phụ nữ Tạ Mậu nuôi bên ngoài tới nhà, đối phương khoảng hai mươi tuổi, mặt trái xoan, mắt to, trẻ tuổi xinh đẹp. Bụng cô ta đã nhô lên rồi, qua miệng Tạ Mậu, Chu Song Oanh biết đối phương tên Lưu Mỹ Trân, là thư ký trong công ty Tạ Mậu.

Lâm Ngọc quang minh chính đại dẫn đối phương về nhà, nấu đủ loại đồ ăn bồi bổ, luôn miệng nói bác sĩ siêu âm bảo cái thai trong bụng đối phương là con trai.

Vân Chi

“Mẹ nhìn cái bụng tròn vo này của con là biết, chắc chắn là trai rồi. Đâu giống một số người khi mang thai bụng nhọn hoắt, đúng là chỉ đẻ được con gái. Hơn nữa, không phải con thích ăn chua sao? Các cụ đều nói chua trai cay gái, chuẩn không sai.”

Lâm Ngọc liếc mắt nhìn Chu Song Oanh: “Gia nghiệp nhà chúng ta lớn như vậy, dù thế nào cũng phải có đứa con trai kế thừa, con gái đều gả ra ngoài. Cô đừng oán hận, muốn trách chỉ có thể tự trách bụng mình không biết cố gắng thôi.”

Lâm Ngọc và người phụ nữ kia nói nói cười cười, mẹ chồng nàng dâu ở chung hài hòa, dùng đủ lời nói kích thích Chu Song Oanh.

Sao Chu Song Oanh có thể không biết mục đích của Lâm Ngọc? Cô ta chỉ lạnh lùng mỉm cười, rồi quay về phòng không thèm để ý.

Tạ Mậu đã đưa sai lầm của mình tới tận cửa, chỉ có kẻ ngốc mới không dùng.

Thật ra, nửa năm qua cô ta đã thuê người theo dõi Tạ Mậu, chụp được không ít ảnh chụp thân mật giữa anh ta và Lưu Mỹ Trân rồi. Vốn dĩ cô ta định dùng số ảnh đó làm chứng cứ, nào ngờ, người nhà họ Tạ lại vô sỉ như vậy, trực tiếp dẫn Lưu Mỹ Trân về nhà dưỡng thai.

Như vậy cũng tốt, chứng cứ của cô ta càng có sức nặng.

Chu Song Oanh khẽ nở nụ cười, im hơi lặng tiếng lén lút chuẩn bị.

Ba ngày sau, cô ta đẫn theo luật sư trực tiếp ngả bài với nhà họ Tạ, giáp mặt ném ra một phần giấy thỏa thuận ly hôn.

Loading...