Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 419: Phiên ngoại 13

Cập nhật lúc: 2025-05-21 06:46:02
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên lầu.

Đám người Tạ Mậu không hề biết, Chu Song Oanh đã nhìn tất cả vào mắt, nghe hết vào trong tai.

Lâm Ngọc nói: Chỉ có phụ nữ hiểu về phụ nữ nhất. Chu Song Oanh khịt mũi coi thường. Lời này đúng cũng không đúng. Cô ta và Lâm Ngọc làm mẹ chồng con dâu vài năm, Lâm Ngọc là loại người nào, cô ta hiểu rõ. Mặc dù không nghe được lời bà ta thì thầm với Tạ Mậu, nhưng từ vẻ mặt đắc ý thỏa thuê muốn xử lý mình kia và hai câu cuối cùng nói với Tạ Mậu, Chu Song Oanh đã đoán được bà ta có ý định gì rồi.

Nhưng mà trong lòng Chu Song Oanh không hề gợn sóng. Không những không sốt ruột, còn có vài phần mong chờ.

Có lẽ đây là cơ hội của cô ta. Lâm Ngọc cho rằng ai trên đời đều như bà ta, bám lấy chồng mình không bỏ sao? Cho rằng nhà họ Tạ là gia đình cao quý, Chu Song Oanh cô không có nhà họ Tạ không sống được sao?

Trước đây, trong mắt cô ta nhà họ Tạ đúng là cao quý thật, Tạ Mậu cũng do cô ta chủ động theo đuổi. Nhưng bây giờ…

Chu Song Oanh đóng cửa phòng ngủ lại, ngồi trước gương trang điểm, ánh mắt đầy mê mang.

Đời trước, cô ta và Tạ Mậu là người thuộc hai tầng lớp, khác nhau như trời với đất, ngay cả cơ hội làm quen cũng không có. Cô ta biết về Tạ Mậu, do ngẫu nhiên xem được phỏng vấn trong tivi, khi đó, Tạ Mậu ba mươi tuổi, chính là lúc khí phách hăng hái. Anh ta rất có phong thái, sự nghiệp thành công, là Tổng giám đốc xí nghiệp nổi tiếng trong nước, giá trị con người vượt quá một tỷ.

Vân Chi

Bình thường Chu Song Oanh không mấy khi xem các chương trình phỏng vấn nhân vật trong giới tài chính kinh tế kiểu này, bởi vì cô ta không hiểu về kinh tế tài chính, cô ta cũng không nhận ra người được phỏng vấn trong chương trình, cũng không nghe hiểu đề tài bọn họ đang nói. Nhưng vì vẻ ngoài của Tạ Mậu quá xuất sắc, cũng không phải cô ta có ý nghĩ gì khác, chỉ đơn giản vì yêu cái đẹp, không đổi kênh xem hết chương trình phỏng vấn hôm đó mà thôi.

Cô ta không ngờ, đời này mình sẽ gặp được Tạ Mậu. Khi ấy, Tạ Mậu mới hai mươi tuổi, sự nghiệp vẫn đang trong giai đoạn khởi bước. Chu Song Oanh đã động lòng. Nếu cô ta có thể trở thành vợ của Tạ Mậu khi Tạ Mậu còn nhỏ yếu, giúp đỡ, cùng nhau xây dựng sự nghiệp với anh ta, vậy thì chẳng phải sau này cô ta sẽ trở thành vương hậu của đế quốc thương nghiệp khổng lồ sao? Hàng hiệu châu báu, các loại hàng hóa xa xỉ đều có thể tùy tiện mua mua mua, trở thành bà chủ phú quý cả đời?

Mang theo mục đích này, Chu Song Oanh bắt đầu hỏi thăm hành tung của Tạ Mậu, thiết kế vài lần gặp mặt ngẫu nhiên, triển lộ “Tài hoa” của mình trước mặt đối phương, tỏ vẻ dịu dàng hiểu lòng người, quả nhiên, cuối cùng cô ta và Tạ Mậu đã ở bên nhau.

Sau khi gả vào nhà họ Tạ, cô ta cố gắng đưa ra biện pháp, vắt hết óc tìm tòi tin tức hữu dụng trong trí nhớ đời trước của mình, dù là tin tức biết được từ tin tức thời sự, hay tin tức nghe được từ miệng Lương Kiến Bình, có thể nhớ ra được thứ gì cô ta đều liệt kê hết ra rồi sàng chọn.

Nhưng cô ta không ngờ, nhà họ Tạ lại kém cỏi như vậy, dùng tin tức “Tiên tri” của cô ta suốt bốn năm, vẫn không thể làm ra được thành tích gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-419-phien-ngoai-13.html.]

Bọn họ vừa tin lại vừa không tin cô ta.

Ví dụ như, cô nói cho nhà họ Tạ biết, mình ngẫu nhiên nghe được bạn học ở tỉnh Vân Nam nói về chuyện thu mua xưởng trà, bảo bọn họ dùng giá thấp thu mua trước.

Kiếp trước, lá trà do xưởng trà này sản xuất ra được rất nhiều người yêu thích, bán ra với giá cao, thậm chí còn được đám người ở xã hội thượng lưu hoan nghênh. Ai ngờ, sau khi xưởng trà rơi vào tay nhà họ Tạ, lại không thể huy hoàng như kiếp trước mà từ từ hao tổn. Nhà họ Tạ cho rằng cô ta đánh giá sai giá trị xưởng trà, đẩy trách nhiệm lên người cô ta.

Ví dụ như, cô nói cho nhà họ Tạ biết, mình đoán trước được phương hướng quy hoạch của chính phủ Bằng Thành, bảo bọn họ mua một mảnh đất. Kiếp trước gần mảnh đất này xây dựng một tuyến đường sắt, giá cả nhà đất bên cạnh lập tức tăng lên mấy lần. Nhưng mà sau khi nhà họ Tạ mua về, chưa đến ba tháng, chính phủ đã đưa ra phương hướng xây dựng tuyến đường sắt, đường sắt không hề đi qua nơi này.

Nhà họ Tạ cho rằng đó là mảnh đất hoang phế, không hề có giá trị. Chu Song Oanh cũng không biết đã xảy ra biến cố gì, nhưng cô ta hiểu, Bằng Thành sẽ càng ngày càng phát triển, giá trị không nằm ở hiện tại. Mặc dù đường sắt không đi ngang qua khu này, nhưng ngày sau chưa chắc không có tàu điện ngầm hoặc công trình khác xây dựng ở đây. Cô ta kiên quyết nói mảnh đất này có giá trị, nhà họ Tạ lại không tin, vẫn cứ bán qua tay.

Một tháng sau, chính phủ lại đưa ra thông bán, tuyến đường sắt quy hoạch trước đó không thỏa đáng, sửa thành tuyến đường đi ngang qua khu vực mà cô ta “Đoán trước”. Giá cả khu vực đó lập tức tăng mạnh, nhưng nhà họ Tạ lại vô duyên. Nhà họ Tạ hốn hận muốn chết, nhưng bọn họ không tìm vấn đề trên người mình, ngược lại cảm thấy do cô ta không nói rõ ràng, không thể đoán trước được tuyến đường của chính phủ sẽ thay đổi.

Lại ví dụ như, năm 1992 Bằng Thành bắt đầu mở thị trường chứng khoán, đây là sự kiện lịch sử trong nền chứng khoán của Tân Hoa, là cơ hội kiếm tiền tốt nhất. Cô ta kiến nghị nhà họ Tạ tung hết tài chính có thể điều động được vào, nhưng nhà họ Tạ sợ trước sợ sau, lo sẽ xảy ra chuyện, chỉ đầu tư bảy phần, giữ lại ba phần. Nhưng bảy phần cũng không ít rồi.

Người mua chứng khoán phải rút thăm, rút trúng, có thể cầm giấy chứng nhận đi mua cổ phiếu. Không ai biết có thể rút trúng hay không, sau khi rút trúng mua cổ phiếu có thể kiếm được tiền hay không, nhưng Chu Song Oanh lại biết. Ban đầu tỉ lệ rút trúng không cao lắm, nhưng sau này dần dần tăng lên từng chút một, cuối cùng tỉ lệ rút trúng gần như đạt tới 90% trở lên. Hơn nữa đây là lần đầu tiên Bằng Thành mở ra thị trường chứng khoán, cổ phiếu hiện giờ gần như hễ mua là tăng giá, mức độ tăng trưởng còn rất lớn.

Cho nên trong mắt Chu Song Oanh, tất nhiên là nên mua càng nhiều cổ phiếu tích trữ càng tốt rồi.

Nhưng sau này vì đủ các yếu tố, dẫn tới giá cả giấy chứng nhận được mua cổ phiếu trong chợ đen điên cuồng tăng giá, khi giá cao nhất một tờ giấy chứng nhận bán qua tay có thể bán được gấp mấy chục lần.

Nhà họ Tạ động lòng, so với chờ cổ phiếu sau khi mua về có thể tăng giá hay không vẫn chưa biết được, bọn họ bán giấy chứng nhận kiếm tiền trước còn hơn. Nhưng bọn họ lại quá nóng vội, vừa thấy mức giá tăng lên khả quan đã tung ra, căn bản không chờ đến lúc giá cả cao nhất.

Cuối cùng mọi chuyện vẫn như lúc trước, nhà họ Tạ lại tìm đủ loại lý do thoái thác, đổ hết trách nhiệm lên đầu Chu Song Oanh.

Từng chuyện nối tiếp nhau, khiến Chu Song Oanh tức giận đến mức thiếu chút nữa qua đời tại chỗ.

Đến lúc này, cô ta coi như đã hiểu rõ, ánh mắt của nhà họ Tạ thiển cận thế nào, Tạ Mậu vừa không có kiến thức còn không có chính kiến, nào có nửa phần dáng vẻ Tổng giám đốc vương quốc thương nghiệp sau này?

Loading...