Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 416: Phiên ngoại 10
Cập nhật lúc: 2025-05-21 06:44:15
Lượt xem: 248
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới sân khấu, bạn bè khách khứa ngồi chật kín.
Có người cảm thán: “Nhớ trước đây, khi Thẩm Húc vừa mới quay về nhà họ Thẩm, không lợi dụng mạng lưới quan hệ của nhà họ Thẩm làm chính trị, công việc đứng đắn cũng không tìm, ngược lại đi làm ăn buôn bán, thành lập công ty. Khi đó ai cũng nói hắn ngốc, bây giờ nhìn lại… Chậc chậc, ai có thể ngờ được hắn sẽ có thành tựu như ngày hôm nay? Dù không làm về chính trị, bây giờ cũng không có ai dám coi nhẹ hắn. Càng khỏi nói, nhà bọn họ không thiếu người làm chính trị.”
“Du Tiểu Miên làm ở toà án, Thẩm Hướng Dương được điều nhiệm tới viện kiểm sát tối cao, Tống Minh Vĩ làm công an. Công - kiểm - pháp, nhà bọn họ có cả, đó là còn chưa nói tới Thẩm Hướng Dung đang làm việc ở bộ ngoại giao, phiên dịch trực tiếp cho chủ tịch nước. A, bây giờ còn sắp có thêm Tạ Thầm nữa. Đừng thấy bây giờ ông ta chỉ là bộ trưởng một khu vực hành chính nhỏ trong cơ quan chính phủ mà lầm tưởng, người ta còn trẻ tuổi, huống chi còn có quan hệ của hai nhà Tạ Thẩm, chỉ cần năng lực không kém, chắc chắn tương lai sẽ tươi sáng.”
Có người nói tiếp: “Cũng không biết Tạ Thầm kia dẫm phải vận cứt chó gì, thế mà lại cưới được Thậm Song Yến về nhà. Tôi nghe nói, Thẩm Song Yến tốt nghiệp xong sẽ vào tập đoàn Thẩm Thị làm việc đó.”
Khách khứa A: “Đúng thế! Bắt đầu vào làm từ vị trí trợ lý Tổng giám đốc. Hiện giờ được chính tay Thẩm Húc mang theo bên người dạy dỗ, nhìn dáng vẻ ấy, hình như định giao tập đoàn Thẩm Thị cho con gái.”
Khách khứa B: “Giao cho Thẩm Song Yến? Không đến mức ấy chứ! Thẩm Húc còn hai đứa con trai mà!”
Khách khứa C: “Cũng chưa chắc đâu. Lần kết hôn này, Thẩm Húc cho Thẩm Song Yến 5% cổ phần công ty đấy. Hơn nữa, ông không nhìn thấy tình hình của nhà họ Thẩm hiện giờ sao?”
“Thẩm Song Yến trực tiếp vào tập đoàn làm việc, Thẩm Phồn chỉ có thể cầm một số tiền ra ngoài tự dốc sức phấn đấu. Nghe nói là mở công ty địa ốc nhỏ, tên là Phồn Tinh thì phải, nói ra cũng không ai biết. Thời buổi này, cho rằng địa ốc dễ kinh doanh như vậy sao? Một công ty địa ốc nho nhỏ thì đáng bao nhiêu tiền? Thẩm Phồn cam tâm tình nguyện chỉ nhận số tiền nhỏ ấy thôi sao?”
“Nói ra thì số tiền để Thẩm Phồn mua đất xây dựng, kinh doanh không hề nhỏ, nhưng có thể so được với tập đoàn Thẩm Thị sao? Huống chi, công ty địa ốc phải bắt đầu từ số không, sao tốt bằng tập đoàn Thẩm Thị sẵn có? Càng khỏi nói, mở công ty làm ăn buôn bán, ai có thể đảm bảo chỉ lãi không lỗ? Thẩm Phồn quăng tất cả tiền bạc vào, không sợ ném đá trên sông sao?”
Khách khứa D nhíu mày: “Một đứa con trai khác của Thẩm Húc thì sao?”
Khách khứa C: “Bà nói Thẩm Thần à? Đứa nhỏ này tôi chỉ gặp vài lần, còn đang học đại học vẫn chưa tốt nghiệp. Nhưng mà mấy lần gặp qua, nhìn thằng bé ấy hình như không có hứng thú gì với việc kinh doanh. Lần trước tôi đi tụ tập với mấy vị phu nhân khác, cũng nghe bọn họ nói như vậy. Thằng bé kia không học chuyên ngành tài chính hay kinh tế, mà học vật lý. Nhìn tình thế này, sợ là Thẩm Húc định giao công ty cho Thẩm Song Yến thật.”
Khách khứa: “Nhà người khác đều để lại gia sản cho con trai, nhà bọn họ quá đặc biệt.”
……
Người có thể tới tham gia tiệc cưới hôm nay đều là người có uy tín có danh dự, dù nghị luận vẫn luôn chú ý tới âm lượng và chừng mực, tất nhiên là những lời này sẽ không truyền tới được lỗ tai của Thẩm Húc.
Nhưng tác phong làm việc của nhà họ Thẩm không hề kiêng dè người ngoài, rất nhiều người biết chuyện nhà bọn họ, những lời đồn kiểu này đã xuất hiện từ lâu rồi, sao Thẩm Húc và đám người Thẩm Phồn có thể không biết.
Nhìn thấy mấy người phụ nữ tương đối thích buôn chuyện bên kia tụm lại với nhau, vừa nói vừa cười, thi thoảng còn liếc mắt nhìn qua bên này, về nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ, không nói Thẩm Húc và Thẩm Phồn biết được toàn bộ, nhưng cũng đoán trúng được bảy tám phần.
Thẩm Phồn trợn trắng mắt, không để trong lòng.
Thẩm Húc hỏi: “Tài sản của tập đoàn Thẩm Thị không hề ít, nếu cha thật sự để lại cho Yến Tử, con không ý kiến chứ?”
Thẩm Phồn không trực tiếp trả lời vấn đề, mà trích dẫn lời nói trong sách: “Trời giáng cho người nào sứ mệnh, nhất định sẽ khiến người ấy phải chịu nỗi khổ về tâm chí, mệt nhọc về thể xác, chịu đói khát…”
Thẩm Húc nghe hiểu Thẩm Phồn đang coi mình là “Người được ông trời lựa chọn”, đúng là dở hơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-416-phien-ngoai-10.html.]
“Nói chuyện tử tế!”
“Hảo hảo nói chuyện!”
Thẩm Phồn thu lại dáng vẻ cà lơ phất phơ, nghiêm túc trả lời: “Cha, khổ tâm của cha con đều hiểu. Con không còn là đứa bé không hiểu chuyện trước kia, tính tình con không chững trạc, nên để con tự mình xông pha, tự mình va vấp, mài giũa một phen. Nếu so sánh tập đoàn nhà chúng ta với giang sơn, cho dù từ tính cách hay từ năng lực, con vẫn thích hợp đi khai hoang vùng đất mới hơn, còn chị gái, chị ấy thích hợp tạ trấn hoàng đô.”
“Hơn nữa, con cũng thích tự mình tranh đua, ít nhất con muốn thử một lần, xem dựa vào chính năng lực của bản thân, con có thể vươn cao tới đâu. Nói thật ra thì con đã chiếm được rất nhiều ưu thế rồi, ví dụ như mạng lưới quan hệ nhà chúng ta, ví dụ như nguồn vốn ban đầu cha cho con. Nếu đã như vậy, con còn không thể tự mình lập nghiệp thành công, thì dù có giao tập đoàn Thẩm Thị vào trong tay con, con cũng không bảo vệ được.”
“Nhưng mà, đây là chuyện không thể nào! Cha, cha cứ chờ xem, tháng sau công ty con sẽ bàn giao khu nhà ở đầu tiên rồi. Con đảm bảo, cho dù hiện giờ Phồn Tinh vẫn còn rất nhỏ yếu, nhưng sẽ có một ngày nó trở thành quái vật khổng lồ, trở thành tồn tại không hề kém Thẩm Thị.”
Thẩm Húc nhướng mày: “Có lòng tin như vậy sao?”
“Đương nhiên rồi!”
“Được! Vậy cha chờ xem thành quả của con.”
Hai người chưa ai nói tới Thẩm Thần, bởi vì Thẩm Thần đã đưa ra lựa chọn từ lâu, cậu chỉ cảm thấy hứng thú với phòng thí nghiệm.
Đương nhiên, không phải là sau khi con cái tự lựa chọn con đường của mình rồi, Thẩm Húc sẽ mặc kệ.
Thẩm Phồn liếc mắt nhìn đám phụ nữ đang buôn chuyện kia một cái, khẽ cong môi cười.
Bọn họ chỉ biết khi chị gái kết hôn, cha cho chị ấy 5% cổ phần, lại không biết, nhà họ Thẩm có truyền thống, khi mỗi đứa trẻ thành niên, cha cậu đều cho 5% cổ phần. Chị gái có, cậu có, em trai cậu cũng có.
Khi chị gái kết hôn được cho thêm 5% cổ phần, đợi đến khi cậu và em trai kết hôn, cũng sẽ có. Chuyện này cha cậu đã hứa hẹn từ trước rồi.
Vân Chi
Nói cách khác, dù trước mắt người trong nhà đều có chung nhận thức, sau này chị gái cậu sẽ kế thừa Thẩm Thị, thì cậu và Thẩm Thần, mỗi người cũng có 10% cổ phần trong tay.
Đây là đường lui cha chuẩn bị cho bọn họ.
Có đường lui này, bọn họ có thể tùy tiện tranh đua, tùy tiện làm những việc mà mình thích, không cần suy xét có kiếm được tiền hay không, có thành công hay không, 10% cổ phần này sẽ luôn trở thành hậu thuẫn kiên cường cho bọn họ.
Còn về Thẩm Song Yến, cha cũng từng hỏi qua ý kiến của chị ấy rồi.
Cha đã chuẩn bị tốt mọi chuyện, dù ba chị em bọn họ đều không thừa kế Thẩm Thị cũng không sao.
Tiếp quản Thẩm thị, là ý nguyện của chị ấy.
Thẩm Phồn ngẩng đầu nhìn về phía cô dâu chú rể trên sân khấu, ánh mắt quét trên người Tạ Thầm.
Nữ tổng tài bá đạo tương lai, có tài có sắc, có tiền có địa vị như chị ấy, vậy mà bị anh ta theo đuổi được. Đúng là cóc ghẻ ăn được thịt thiên nga, quá hời cho anh ta rồi! Hừ!