Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 379: Mở xưởng, thành lập công ty (1)

Cập nhật lúc: 2025-05-20 08:08:33
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoạt động khai trương của Thẩm Thực Ký toàn thắng, thành tích khả quan.

Vì thế, ngoài tiền lương ra, Thẩm Húc còn cố ý thưởng thêm cho năm nhân viên tạm thời mỗi người năm đồng, hai nhân viên chính thức mỗi người mười đồng.

Bảy người đều vui vẻ ra mặt. Hai nhân viên chính thức vui nhất.

Vân Chi

Hai người một người tên Tiểu Mai, mười chín tuổi, một người là chị Lâm, ba mươi lăm tuổi, đều là người tay chân nhanh nhẹn, vô cùng chăm chỉ, làm quen việc nhà. Đối với hai người này, Thẩm Húc và Dương Đại Hổ đều rất vừa lòng.

Tiểu Mai và chị Lâm cũng rất vừa lòng với công việc hiện tại, tiền lương mỗi tháng hai mươi lăm đồng, nuôi ăn ba bữa. Đây mới chỉ là tiền lương cố định, ngoài ra còn có tiền thưởng dựa theo doanh thu, ngày lễ, ngày tết còn có quà phúc lợi. Mỗi tháng được nghỉ bốn ngày, nếu lựa chọn không nghỉ sẽ được trợ cấp một đồng một ngày, nếu cả tháng không đi trễ về sớm còn được trợ cấp thêm hai đồng tiền chuyên cần.

Đãi ngộ như thế, trong những công việc làm thuê cho tư nhân, có thể nói là vô cùng tốt rồi.

Tiểu Mai là con gái thành phố, vẫn chưa kết hôn, là con út trong nhà có ba anh em, trên cô là hai anh trai. Cha mẹ và các anh coi như tiến bộ, không trọng nam khinh nữ, tuy rằng không phải quá nuông chiều, nhưng cũng không áp bức bóc lột, không hút m.á.u cô nuôi con trai trong nhà. Bởi vậy, cô ra ngoài làm việc, chỉ cần lo cho bản thân là được, mới bước chân vào xã hội, chưa hiểu sự đời lắm.

Chị Lâm lại biết công việc này đáng quý, cũng rất cảm kích Thẩm Húc và Dương Đại Hổ. Chồng chị ấy đã mất, phía dưới còn có bốn đứa con phải nuôi dưỡng, đứa lớn nhất mới mười tuổi, nhỏ nhất mới bốn tuổi, đều là tuổi tốn tiền. Trước đây, chị ấy từng làm việc lặt vặt cho người ta, nấu cơm, giặt quần áo, bốc gạch… Không gì không làm, tháng nào cũng mệt c.h.ế.t mệt sống, nhiều nhất cũng không kiếm nổi hai mươi đồng.

Bây giờ làm việc ở Thẩm Thực Ký, nếu chị ấy không nghỉ ngơi, chỉ riêng tiền lương cố định và trợ cấp mỗi tháng đã có ba mươi mốt đồng. Chị Lâm cảm thấy số tiền này rất cao rồi, cho nên chưa từng nghĩ tới tiền thưởng. Đột nhiên được Thẩm Húc thưởng cho mười đồng, khiến chị ấy vô cùng bất ngờ, cả người choáng váng, vui mừng đan xen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-379-mo-xuong-thanh-lap-cong-ty-1.html.]

Chị nhẩm tính thu nhập của Thẩm Thực Ký nửa tháng qua, dựa theo xu thế này, cho dù về sau không còn hoạt động khai trương, lợi nhuận vẫn có thể đạt tới mức được thưởng thấp nhất Thẩm Húc quy định, tương đương với ít nhất chị ấy sẽ có thêm năm đồng nữa.

Càng nghĩ tâm trạng chị Lâm càng vui sướng, dường như mỗi tế bào trên người đang tràn ra niềm vui.

Phía bên kia, sau khoảng thời gian khai trương bận rộn, Thẩm Húc và Dương Đại Hổ bỏ ra hai ngày tính toán sổ sách, rồi thương lượng kế hoạch tiếp theo.

Thẩm Húc nhìn quanh cửa hàng: “Cửa hàng Thẩm Thực Ký này của chúng ta xem như ổn định rồi. Về món kho đã có danh tiếng của Món kho Thẩm Ký trước đây làm nền móng, cộng thêm ba loại mới là tương thịt bò, tương giò và chân gà xả ớt, tạo ra khách quen không thành vấn đề. Mì nước thịt kho và cơm thịt kho cũng được hưởng ứng tương đối không tồi, càng khỏi nói tới danh tiếng của trà sữa lan truyền với tốc độ chóng mặt trước nay chưa từng có. Sau khi hoạt động khai trương kết thúc, lượng khách mấy ngày nay coi như khả quan, cứ tiếp tục theo cái đà này, nếu không có gì ngoài ý muốn, chỉ cần duy trì thái độ phục vụ nhiệt tình và khẩu vị như hiện tại, buôn bán chắc chắn sẽ không kém.”

Dương Đại Hổ cũng cảm thấy như vậy.

Thẩm Húc nói tiếp: “Thế này nhé, tôi thấy trong tiệm chỉ có hai người vẫn hơi ít, cậu thuê thêm hai người nữa, chọn ngay trong số người trước đó làm tạm thời cho chúng ta, bọn họ đều không tồi, cũng đã quen việc rồi, không cần thêm thời gian huấn luyện để thích ứng. Trong khoảng thời gian này cậu cũng để ý thêm, mau chóng chọn ra cửa hàng trưởng, không thể để cậu ở mãi trong tiệm thế này được. Chúng ta còn nhiều việc khác phải làm nữa. Nếu cậu cảm thấy đám nhân viên trong tiệm không ai đảm nhiệm nổi chức cửa hàng trưởng, thì gọi vợ cậu qua đó, cậu tự mình dạy dỗ cô ấy.”

Đã hợp tác với nhau rồi, nếu còn tiếp tục thuê vợ của đối tác làm người giúp việc cho nhà mình thì đúng là có chút không thích hợp. Hơn nữa nhà họ Dương đã phân gia, Dương Đại Hổ nhận được một nửa số tiền lợi nhuận từ quầy hàng, cũng có chút của cải, hiện giờ còn hợp tác với Thẩm Húc, đã hoàn toàn không cần đồng lương ít ỏi của Ngô Thúy Hoa trợ cấp gia dụng rồi.

Khi Ngô Thúy Hoa nghỉ làm, đã đề cử cho Thẩm Húc một người, tên là Hắc Nữu, là thân thích cùng thôn với nhà mẹ đẻ cô ấy. Người này giống hệt như tên, làn da đen nhẻm, cao lớn thô kệch, vô cùng khỏe mạnh. Người nhiều sức lực khi làm việc vừa nhanh lại vừa tốt. Thẩm Húc cẩn thận quan sát một phen, thấy không phải người gian xảo, có thể dùng được, có thể tin được, liền giữ lại.

Dương Đại Hổ nghĩ, hàng ngày Ngô Thúy Hoa ở nhà cũng không có việc gì, nên đã đồng ý.

Loading...