Sau ba ngày, Thẩm Húc và Dương Đại Hổ bắt đầu tính toán sổ sách, khi nhìn thấy con số cuối cùng, Dương Đại Hổ có chút kinh ngạc ồ lên một tiếng.
Thẩm Húc khẽ cười: “Sao thế, cảm thấy tiền lãi không đạt tới mong muốn, có chút thất vọng à?”
Dương Đại Hổ sửng sốt, thẳng thắn nói: “Lần này chúng ta tổ chức hoạt động khai trương mạnh hơn lần trước, còn có vài chủng loại mới, cộng thêm mỳ nước thịt kho và đồ uống, em cho rằng dù thế nào cũng phải kiếm được gấp ba gấp bốn lần trước. Nhưng mà…”
Chỉ gần gấp hai, đúng là chưa đạt tới mong muốn. Nhưng Dương Đại Hổ cũng biết con số này đã rất nhiều rồi.
“Cũng được rồi, là do em tham lam quá!”
Thẩm Húc lắc đầu: “Tôi còn tham lam hơn cậu, yên tâm đi, số tiền kiếm được từ lần khai trương này tuyệt đối sẽ không dừng lại tại đây.”
Dương Đại Hổ ngơ ngẩn: “Ý anh là dựa vào hoạt động Dạ Dày Vương để kiếm tiền sao? Em lo nhất là hoạt động này đấy. Chỉ riêng người đăng ký tham gia thôi đã vài trăm người rồi. Mười phần mỳ nước thịt kho nhiều thật đấy, nhưng trên đời này không ít người có thể làm được.”
Anh ta cầm quyển danh sách đăng ký tham gia, nhíu mày: “Không ăn hết mười phần, mặc dù phải trả tiền cho số đồ mình ăn, nhưng một phần mỳ nước thịt kho chỉ vài mao tiền, còn phải trừ đi chi phí cho những người ăn được hết và quà tặng ra ngoài, cộng thêm một trăm đồng tiền thưởng cho Dạ Dày Vương siêu cấp nữa, muốn dựa vào hoạt động này để kiếm tiền, sợ là không thực tế lắm.”
Thẩm Húc híp mắt nhìn anh ta.
Chàng trai à, cậu quá ngây thơ rồi!
“Nếu tôi nói, hoạt động này có thể giúp chúng ta kiếm được rất nhiều tiền thì sao?
“Em tin!”
Không hề do dự chút nào đã buột miệng thốt ra ngay, khiến Thẩm Húc có chút kinh ngạc: “Cậu…”
“Đúng là em không nghĩ hoạt động Dạ Dày Vương sẽ mang đến lợi nhuận lớn, nhưng em tin tưởng anh. Anh làm như vậy chắc chắn có đạo lý của anh.”
Vân Chi
Thẩm Húc liếc mắt nhìn anh ta một cái, sau đó mỉm cười.
“Người đăng ký tham gia thi đấu quá nhiều, khả năng một tiếng buổi tối ngày mai sẽ không thi xong được.’
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-377-hoat-dong-da-day-vuong-2.html.]
Dương Đại Hổ nói tiếp: “Chúng ta có thể sắp xếp thời gian cả ngày mai.”
Thẩm Húc lắc đầu: “Không! Phải tổ chức vào buổi tối, từ bảy giờ đến tám giờ. Không được tổ chức một ngày, chúng ta có thể kéo dài sang mấy ngày tiếp theo, chia người đăng ký ra thành vài nhóm. Mỗi ngày cho hai nhóm thi đấu, mỗi nhóm mười người. Như vậy, có thể kéo dài thời gian thi đấu lên đến nửa tháng.”
Hắn chỉ vào cửa: “Thi đấu ở ngay tại nơi này, phía trước xếp một ít ghế ngồi theo hình cánh cung, để mọi người tiện theo dõi.”
Nghe thấy thế, hai mắt Dương Đại Hổ sáng lên: “Em hiểu rồi, từ bảy giờ đến tám giờ tối, là khoảng thời gian mọi người nhàn rỗi, chỉ cần chúng ta chịu khó tuyên truyền, hoạt động thi đấu Dạ Dày Vương này có thể thu hút không ít quần chúng.”
Thẩm Húc khẽ cười: “Quần chúng tới xem náo nhiệt, nhìn thấy đồ ăn chúng ta bán, chắc chắn sẽ có người tò mò muốn nếm thử hương vị, dò hỏi giá cả. Hơn nữa nhìn đám người thi đấu Dạ Dày Vương đang ăn ngấu nghiến bên kia, người nhìn cũng sẽ thèm ăn.”
Dương Đại Hổ nói tiếp: “Bọn họ sẽ không nhịn được bỏ tiển ra mua là điều thứ nhất. Thứ hai là, hoạt động thi đấu Dạ Dày Vương kéo dài nửa tháng, hoạt động chưa từng có này càng kéo dài, càng lôi kéo sự chú ý của mọi người, cũng có nghĩa là sẽ có thêm nhiều người biết đến cái tên Thẩm Thực Ký của chúng ta.”
Trẻ nhỏ dễ dạy. Chẳng qua Thẩm Húc chỉ nói phần mở đầu mà thôi, Dương Đại Hổ đã nghĩ ra hết phần còn lại rồi. Đối tác này hắn chọn không sai.
Thẩm Húc nhìn qua khu ăn uống: “Đến lúc đó chuẩn bị thêm nhiều đồ uống một chút. Bảo nhân viên phục vụ chăm chỉ thêm chút, bên cạnh mỗi người tham gia thi đấu Dạ Dày Vương đều đặt vài ly.”
“Anh định đợi khi bọn họ ăn bị nghẹn thì bán cho bọn họ à? Người tới tham gia thi đấu, đều vì phần thưởng chúng ta đưa ra. Nhưng nếu phải mạo hiểm bỏ tiền ra trả tiền đồ ăn mình không ăn hết, còn phải bỏ tiền ra mua nước uống, sợ là bọn họ sẽ không mua. Hơn nữa hoạt động Dạ Dày Vương này của chúng ta đang được rất nhiều người hưởng ứng. Nhưng một khi xuất hiện tình trạng lợi dụng đồ uống để thu tiền của người tham gia, danh dự của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng, mất nhiều hơn được.”
“Cho nên chúng ta không bán, cung cấp miễn phí!”
“Miễn phí?” Dương Đại Hổ sửng sốt một lát, rất nhanh đã hiểu ra: “Nước chanh và nước táo đều là đồ uống rẻ tiền, chi phí chúng ta bỏ ra không đáng bao nhiêu, nếu phải trả tiền, đa số người tham gia sẽ không mua. Nhưng nếu không mất tiền, mọi người sẽ cảm thấy không uống thì lãng phí. Cứ như vậy, khi ăn một lát khó tránh khỏi sẽ muốn uống thêm chút nước. Uông nước nhiều, số mỳ nước thịt kho có thể ăn vào cũng ít đi, sẽ có rất nhiều người không thể ăn hết mười phần.”
Thẩm Húc nói tiếp: “Còn có thể chuẩn bị thêm chút màn thầu. Mỳ nước thịt kho của chúng ta là món nhiều dầu mỡ còn rất cay, ăn một hai bát có lẽ còn không cảm thấy gì, nhưng khi ăn tới ba bốn bát, thậm chí năm sáu bát vào bụng, chắc chắn sẽ cảm thấy dầu mỡ cay rát khó chịu. Có người sẽ không nhịn được muốn ăn thêm thứ gì đó để giảm bớt cảm giác ấy.”
Dương Đại Hổ cười: “Màn thầu cộng thêm đồ uống, rất nhanh no.”
Anh ta chậc chậc hai tiếng, nhìn về phía Thẩm Húc: “Chẳng trách người ta đều nói không thương nhân nào không gian dối. Đầu óc anh sao lại thông minh thế, vừa nghĩ ra được hoạt động hấp dẫn quần chúng em chưa bao giờ nghe thấy, chưa bao giờ nhìn thấy này, còn nghĩ ra được đủ loại chiêu trò khác. Nếu không phải do anh nói ra, sợ là cả đời này em cũng không nghĩ ra được. Những người đăng ký tham gia thi đấu, chắc chắn đều không biết anh gian trá thế này đâu.”
Thẩm Húc:……
Đánh giá ông chủ kiêm đối tác của mình như vậy, có tốt không?