Hoạt động Dạ Dày Vương chính là hoạt động tất cả khách hàng có mặt hôm nay cảm thấy hứng thú nhất.
Thẩm Húc chỉ về phía tấm biển dán ngoài cửa.
“Quy tắc cụ thể đều viết trên đó. Hoạt động thi đấu Dạ Dày Vương sẽ diễn ra ba ngày, được cử hành sau bảy giờ tối ở trong tiệm. Trong vòng ba ngày này, ai muốn tham gia đều có thẻ tới đăng ký, đăng ký tham gia không mất tiền, nhưng mà nếu tham gia thi đấu, sau đó không ăn hết mười phần mỳ nước thịt kho, thì ăn bao nhiêu phải trả tiền theo giá bán bình thường bấy nhiêu.”
Có người đặt câu hỏi: “Vậy nếu tôi ăn hết thì sao?”
“Ăn hết thì chứng minh anh là Dạ Dày vương. Chẳng những không phải trả tiền, cửa hàng chúng tôi còn tặng thêm cho anh hai cân tương thịt bò và chân gà xả ớt, cộng thêm một tấm thẻ khách quý. Có tấm thẻ khách quý này, trong vòng một năm dù anh mua bất cứ thứ gì trong cửa hàng chúng tôi, đều có thể nhận được ưu đãi giảm giá 20%.”
“Thật hay giả?”
“Đương nhiên là thật rồi, mọi người yên tâm, cửa hàng của tôi còn ở chỗ này, nếu dám nói dối, sau này mọi người không thèm tới cửa hàng nữa, chẳng phải tự mình phá hủy chuyện làm ăn của mình sao?”
Có người nghe xong bắt đầu xoa tay hầm hè: “Ông chủ, tôi thấy một phần mì nước thịt kho chỗ các cậu cũng không nhiều lắm, cậu không sợ thua sạch sành sanh à?”
“Anh đừng thấy một phần không nhiều lắm mà lầm tưởng, mười phần cộng lại không ít đâu. Anh trai, nếu anh có lòng tin, vậy thì đăng ký tham gia thôi. Tôi mở cửa hàng làm ăn buôn bán, lời đã nói ra, cho dù thua lỗ hay kiếm lời, tất nhiên đều nói lời giữ lời. Nhưng mà nếu anh không ăn hết mười bát, vậy thì phải trả tiền. Muốn tham gia, phải suy nghĩ kỹ điểm này.”
Người đàn ông béo bụng kia vỗ ngực: “Tôi đăng ký! Lượng cơm tôi ăn rất lớn, chỉ mười phần như vậy, còn sợ không ăn hết sao? Ông chủ, ông cứ chờ xem!”
“Được! Vậy mời anh qua bên này với tôi, đăng ký một chút.”
Sau khi đăng ký xong, người đàn ông béo bụng hỏi tiếp: “Trên tấm biển kia cậu còn viết, sau khi hoàn thành hoạt động thi đấu Dạ Dày Vương ăn hết mười phần mỳ nước thịt kho sẽ tiếp tục thi đấu chọn ra Dạ Dày vương siêu cấp. Chuyện này là thế nào?”
“Chính là sau khi chọn ra được người ăn xong hết mười phần mỳ nước thịt kho, chúng tôi sẽ tập hợp những người này lại, tổ chức cho bọn họ thi đấu với nhau. Trận đấu này không hạn chế số lượng mỳ nước thịt kho, chỉ xem ai ăn nhiều hơn, ăn nhanh hơn. Đầu tiền là so về số lượng, nếu số lượng như nhau thì người nào ăn nhanh hơn sẽ là người thắng cuộc. Dùng cách thi đấu này để chọn ra Dạ Dày Vương siêu cấp. Phần thưởng dành cho Dạ Dày Vương siêu cấp của chúng tôi là số tiền một trăm đồng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-376-hoat-dong-da-day-vuong-1.html.]
Hả?
Toàn trường ồ lên!
Một trăm đồng tiền? Đây là khái niệm gì?
Tiền lương ở thủ đô cao hơn so với mặt bằng chung ở các tỉnh khác, nhưng tiền lương bình quân của công nhân cũng chỉ ba mươi ba lăm đồng một tháng. Dù là xí nghiệp lớn, phát triển không tồi như xưởng chế biến thịt nơi Hoàng Hữu Trung làm việc, anh ta còn là tổ trưởng, tiền lương mỗi tháng cũng chỉ năm mươi đồng.
Ánh mắt mọi người đều sáng lên, giải thưởng là một trăm đồng đó! Một trăm đồng từ trên trời rơi xuống!!!!
Thẩm Húc cười tủm tỉm nhắc nhở: “Đương nhiên, dựa theo quy định, trong khi thi đấu giành giải Dạ Dày Vương siêu cấp, người không chiến thắng ăn bao nhiêu đồ, vẫn phải trả tiền theo giá cả bình thường. Nhưng mà người có thể ăn hết mười phần, trở thành Dạ Dày Vương rồi, được chúng tôi tặng món kho và thẻ khách quý rồi, có thể lựa chọn bỏ quyền không tham gia thi đấu Dạ Dày Vương siêu cấp. Cuộc đấu này hoàn toàn là tự nguyện.”
Mọi người đều chậc lưỡi, ngẫm nghĩ một lúc lâu.
Vân Chi
Mặc dù Thẩm Húc đã nhắc nhở bọn họ lượng sức mà làm, không có khả năng chiến thắng, ăn bao nhiêu phải trả tiền bấy nhiêu. Nhưng có khoản tiền thưởng kếch xù treo trước mắt, vẫn có không ít người nóng lòng muốn thử.
Có người nghĩ, mỳ nước thịt kho, một phần ba mao tiền, thêm thịt mới bốn mao. Dù không chiến thắng, cũng chẳng tốn là bao, bỏ ra mấy đồng tiền tranh khoản thưởng một trăm đồng, đáng giá!
Đó là còn chưa nói, dù không thể trở thành Dạ Dày Vương siêu cấp, nhận được một trăm đồng tiền thưởng kia, trở thành Dạ Dày Vương thôi cũng nhận được không ít thứ rồi. Dù là tương thịt bò, hay là chân gà xả ớt, giá cả đều không rẻ! Ngoài ra còn có cả một tấm thẻ khách quý, bản thân có thể sử dụng, còn có thể cho người khác mượn dùng. Dù sao ông chủ cũng chưa nói không thể cho mượn, giảm giá 20% có thể nói là bán đại hạ giá trong thời đại này rồi.
Nhất thời số lượng người xếp hàng đăng ký tăng vọt lên, một đoàn người chen lấn xô đẩy chật cả cửa hàng.
Chỉ đăng ký cho những người này thôi cũng tốn mất nửa ngày rồi.
Đợi sau khi nhóm người này ra về, một truyền mười, mười truyền trăm, sau đó người đến đăng ký trong hai ngày tiếp theo lại càng nhiều hơn.