Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 375: Khai trương cửa hàng đầu tiên
Cập nhật lúc: 2025-05-20 08:08:17
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Thực Ký khai trương bán đại hạ giá, chỉ cần mua một suất mỳ nước thịt kho, hoặc cơm thịt kho đều được tặng kèm một ly đồ uống miến phí. Tất cả các món kho đều được giảm giá 10%, mua đủ mười tệ được tặng phiếu giảm giá hai tệ. Ngoài ra còn có hoạt động Dạ Dày vương được rất nhiều người hoan nghênh đăng ký tham gia.
Trước đây từng tham gia hoạt động khai trương quầy hàng món kho Thẩm Ký rồi, Dương Đại Hổ nhìn nhiều cũng không còn kinh ngạc nữa, đọc lời quảng cáo cũng lanh lảnh đầy thu hút, không còn rụt rè xấu hổ như Dương Nhị Hổ trước đây.
Trước cửa Thẩm Thực Ký, dòng người chen chúc xô đẩy nhau, khách đông như mây. Cho dù là khách tới mua hàng, hay là người tới xem náo nhiệt, Thẩm Húc đều sai người nhiệt tình tiếp đón. Trong cửa hàng này, hắn và Dương Đại Hổ còn thuê thêm hai người làm toàn thời gian, ba người làm bán thời gian, năm người cùng nhau phụ trách hoạt động khai trương.
Trong đám người, có người nhận ra Thẩm Húc.
“A, đây không phải ông chủ Thẩm của của Món kho Thẩm Ký không?”
Thẩm Húc có chút kinh ngạc, không ngờ bên này còn có khách quen của quầy hàng trước đây, phải biết rằng hắn chỉ bán ở sạp hàng kia có hơn hai tháng mà thôi,
“Đúng! Tôi chính là ông chủ Thẩm của món kho Thẩm Ký!”
“Ông chủ Thẩm mở cửa hàng mới à? Thế quầy hàng kia thì sao? Có mở nữa không? Ui, tôi quên mất, cậu không ra bán quán từ lâu rồi nhỉ, nghe nói cậu tìm thêm người làm cái… À gia nhập. Bây giờ ở thủ đô có vài quầy hàng bán món kho Thẩm Ký rồi. Ngay trước phố nhà tôi có một quầy, bên nhà mẹ đẻ tôi cũng có một quầy, lần trước tôi tới phố Đông làm việc cũng nhìn thấy một quầy bên đó.”
Có người nói theo: “Không chỉ vậy đâu! Tôi là người hễ rảnh rỗi là lại thích đi dạo quanh thủ đô này, chỉ riêng số quầy hàng tôi nhìn thấy thôi cũng năm sáu quầy rồi.”
Thẩm Húc gật đầu: “Đều là người gia nhập hợp tác với chúng tôi, dùng chung một công thức, khẩu vị đều không tồi, mọi người từng nếm thử chưa?”
“Nếm rồi, hương vị cũng được, nhưng mà không hào phóng như cậu. Trước đây khi mua món kho chỗ cậu, cậu luôn cho thêm một chút, người khác đều không cho thêm.”
Dương Đại Hổ cười hì hì nói: “Bác gái, bác nhìn cháu xem có nhận ra cháu không? Bác nói thế là oan uổng cháu rồi, lần nào cháu chẳng cho thêm bác.”
“Ui, ông chủ Dương cũng ở đây à? Tôi nói sai rồi, ông chủ Dương cũng hào phóng, cậu cũng cho thêm. Nhưng mà em trai cậu thì quá keo kiệt. Sao bây giờ cậu không bán bên kia nữa? Bỏ sang bên này rồi à?”
“Cháu với em trai phân gia rồi, quầy hàng bên kia để cho em trai cháu, không phải bây giờ cháu đang xây bếp khác hay sao?”
Con trưởng và con thứ phân gia, bình thường đều là con trưởng chiếm phần hơn. Nhưng như lời Dương Đại Hổ nói, quầy hàng lại hoàn toàn thuộc về Dương Nhị Hổ, ngược lại anh ta phải bắt đầu ftwf con số không, hiển nhiên là phân gia không bình thường. Bác gái kia nhăn mày lại, trên mặt mang theo vài phần chán ghét: “Vậy cậu có biết bây giờ em trai cậu bán hàng không chỉ không cho thêm, còn cân thiếu lạng hay không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-375-khai-truong-cua-hang-dau-tien.html.]
Dương Đại Hổ sửng sốt, không ngờ Dương Nhị Hổ lại làm ra chuyện ngu ngốc thế này. Bày quầy hàng bán món kho chủ yếu dựa vào khách quen, cân thiếu lạng chẳng phải tự phá bỏ gốc rễ của mình sao? Khách quen chạy hết, còn làm ăn thế nào?
Nhưng nghĩ đến cách làm người của Dương Nhị Hổ, cộng thêm Lưu Thiến tóc dài kiến thức ngắn ở bên xúi giục, làm như vậy cũng không kỳ quái.
Dù sao bây giờ chuyện này cũng không liên quan tới mình nữa, Dương Đại Hổ chỉ thở dài rồi tiếp đón bác gái kia vào tiệm: “Đúng là cháu không biết thật. Sau khi phân gia xong, chúng cháu ai lo phận nấy, không can thiệp vào chuyện của nhau. Cháu cũng không quản được cậu ta nữa. Thôi chúng ta nói sang chuyện khác nhé, bác gái, bác là khách hàng cũ, vậy thì hôm nay bác mua thứ gì cháu đều giảm cho bác 20% có được không? Cửa hàng mới của chúng cháu bên này có vài loại quầy hàng trước kia không có đâu. Bác nhìn xem, có tương giò, tương thịt bò, chân gà muối xả ớt… Bác có muốn nếm thử một chút không?”
“Thử thử thử! Đương nhiên là phải thử rồi! Đồ ăn làm theo công thức bí truyền của ông chủ Thẩm, đương nhiên đều phải nếm thử.”
Vừa nếm thử đã không thể dừng lại được, nếm xong còn chưa đã thèm, bác gái chép miệng: “Thật sự giảm giá cho tôi 20 % chứ?”
“Đương nhiên rồi!”
Vân Chi
“Tôi nhớ rõ trước kia khi quầy hàng của các cậu khai trương, còn tặng thêm nộm thịt ngon miệng.”
Thẩm Húc nhìn qua: “Đúng! Trước đây khi mua đủ số tiền sẽ đượng tặng một phần nộm thịt ngon miệng, nhưng mà bác gái cũng biết đấy, món nộm thịt đó đa phần là rau củ, không nhiều thịt lắm, số lượng cũng ít. Dù bỏ tiền ra mua, cũng chẳng đáng mấy mao tiền. Lần này chúng cháu chơi lớn hơn, mua đủ mười đồng sẽ trực tiếp tặng cho bác một tờ phiếu giảm giá hai đồng cho lần sau.”
“Phiếu giảm giá này, lần sau bác tới mua đồ có thể trực tiếp trừ vào giá tiền. Nói cách khác lần sau nếu bác tới mua hết năm đồng, thì bác chỉ cần trả ba đồng là được. Tận hai đồng đó, không so được với nộm thịt lần trước ạ? Hoạt động khai trương lần này của chúng cháu mạnh hơn nhiều.”
Bác gái ngẫm nghĩ một lát, hình như đúng thế thật, bà ấy vỗ đùi: “Được! Vậy thì cho bác một cân tương thịt bò, năm chiếc móng giò, chân gà xả ớt cũng cho bác hai cân. Dùng món này làm đồ ăn vặt cũng được, cầm gặm cũng có hương vị, chắc chắn thằng nhóc nhà bác sẽ thích ăn. Cháu xem đã đủ mười đồng chưa, nếu chưa đủ, cháu giới thiệu thêm cho bác món nào đó để bác mua cho đủ.”
Thẩm Húc vừa đáp lời, vừa bảo nhân viên trong cửa hàng chuẩn bị đồ ăn, trong lòng thầm nghĩ: Thời đại này dân chúng chưa bị các thủ đoạn đẩy mạnh tiêu thụ của thương nhân oanh tạc đúng là vẫn dễ lừa hơn. So hai đồng với món nộm thịt vài mao tiền, ai cũng sẽ cảm thấy hai đồng tiền giá trị hơn.
Nhưng rất ít người trong bọn họ nhận ra được, hai đồng tiền kia chỉ là trên phiếu giảm giá, là kịch bản khiến người mua phải quay lại tiêu phí thêm lần nữa.
Thủ đoạn này xuất hiện phổ biến đời sau, còn ở hiện tại lại là kỳ chiêu.
Bác gái nhìn về phía khu ăn uống, bên đó đang bán mỳ nước thịt kho: “Bên kia còn tặng kèm đồ uống, bên này chúng tôi có được tặng không?”
Dương Đại Hổ bật cười: “Tặng chứ! Bác gái là khách hàng thân quen của chúng cháu, để cháu tặng bác hai ly. Một ly nước chanh, một ly nước táo.”
“Ông chủ Dương hào phóng.” Bác gái vui vẻ ra mặt, cầm lấy đồ mình vừa mua, lại hỏi về hoạt động “Dạ Dày Vương”.