Sau đó, Thẩm Húc và Dương Đại Hổ bắt tay vào công việc bận rộn, ngày nào cũng đi sớm về trễ, việc phối chế gia vị được giao toàn bộ cho Ngô Thúy Hoa.
Sau khi Lưu Thiến biết việc này, đã từng tới gây sự một lần, cảm thấy quả nhiên đúng như những gì mình dự đoán, Ngô Thúy Hoa biết bí phương!
Nhưng Thẩm Húc sẽ cho cô ta cơ hội nhảy tới nhảy lui làm vướng bận mắt mình như bọ chó sao?
“Cô có đầu óc hay không thế? Nếu Ngô Thúy Hoa học trộm được bí phương từ chỗ tôi, cô ấy dám quang minh chính đại để tôi biết như vậy sao? Cô không nhìn thấy cô ấy phối chế gia vị ở nhà tôi, sau đó cung cấp gia vị cho những người gia nhập khác như vợ chồng cô à? Không nhìn ra được, là do tôi bảo cô ấy làm thế sao?”
“Tôi dạy bí phương cho cô ấy, tất nhiên là có điều kiện, không được nói cho người khác biết. Đừng nói cô chỉ là em dâu không có quan hệ m.á.u mủ gì, cho dù là cha mẹ ruột cô ấy hỏi cũng không được nói. Nói ra, chẳng khác nào cô ấy đã vi phạm hợp đồng, phải ngồi tù. Cô ấy ngu ngốc đến mức sẽ mạo hiểm nguy cơ vào tù nói bí phương cho cô sao? Cô nghĩ mình là ai?”
“Đừng dậm chân ở chỗ tôi nữa, bây giờ tôi còn tốt bụng nói lý với cô, nhưng nếu cô vẫn không nghe, tiếp tục tới gây chuyện không ngừng, đừng trách tôi gọi công an tới giải quyết. Tôi nghĩ kết cục của Dương Đông Đông và nhà họ Hoàng trước đây thế nào, chắc cô vẫn nhớ rõ nhỉ? Hiện giờ cả ngõ Hạnh Hoa này, thậm chí cả hai con phố bên cạnh đều biết, tôi có quan hệ với đồn công an rồi, nếu cô không sợ cứ việc tiếp tục.”
“Còn nữa, cô là người gia nhập, trước đây khi ký kết hợp đồng gia nhập, bên trong viết rõ từng điều khoản. Bây giờ cô chạy tới chỗ người cung cấp gây sự thế này, ép tôi đưa bí phương ra, coi tôi là người c.h.ế.t à? Nếu cô không muốn làm người gia nhập nữa, cứ việc nói, từ giờ về sau tôi khỏi phải cung cấp gia vị cho cô.”
“Còn về phí gia nhập ban đầu, cũng dễ thôi. Tôi thu phí gia nhập của mọi người đều là phí một năm, còn thiếu mấy tháng nữa, tôi trả lại tiền phí mấy tháng ấy cho cô là được. Điều này cũng có ghi trên hợp đồng, nếu ai làm trái với quy định của tôi, tôi có quyền chấm dứt quan hệ hợp tác.”
Lưu Thiến rụt cổ, sợ hãi!
Người nhà họ Hoàng và Dương Đông Đông vẫn đang ngốc trong tù đó. Càng khỏi nói, quầy hàng món kho của cô ta và Dương Nhị Hổ vẫn phải dựa vào Thẩm Húc cung cấp gia vị. Thẩm Húc nói nhẹ nhàng lắm, trả lại tiền phí gia nhập mấy tháng còn lại thì được bao nhiêu chứ? Có thể so sánh với tiền lãi bọn họ kiếm được từ quầy hàng mỗi tháng sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-374-tham-thuc-ky.html.]
Thẩm Húc nắm chặt mạch m.á.u của bọn họ, dù Lưu Thiến không cam lòng hơn nữa cũng không còn cách nào, cũng không dám nói nhiều thêm nửa chữ, đành xám xịt trốn ra về.
Thật ra cô ta còn muốn tránh mặt Thẩm Húc, trực tiếp đi tới nhà Dương Đại Hổ chặn người. Đáng tiếc, Dương Đại Hổ là người trọng tình nghĩa thật, nhưng không phải bánh bao mề. Tuy rằng ngày thường Ngô Thúy Hoa rất hay nhường nhịn, không hề so đo với Lưu Thiến, nhưng bản thân lại rất có nguyên tắc, không phải người nhẫn nhục chịu đựng, biết nén giận. Hai người đều không phải người dễ chọc, Dương Nhị Hổ và Lưu Thiến không lấy được chút lợi ích nào, gạt nước mắt quay đi.
Sau khi biết chuyện, một chút băn khoăn cuối cùng trong lòng về hai vợ chồng Dương Đại Hổ Lưu Thúy Hoa cũng tiêu tan. Về phía bọn họ, ngoài hai vợ chồng em trai em dâu hơi phiền phức ra, không còn vấn đề gì nữa.
Bởi vì hai vợ chồng Dương Nhị Hổ và Lưu Thiến quá mải mê gây chuyện, không để ý vào chuyện quần hàng, khiến việc làm ăn buôn bán suy giảm không ít. Cuối cùng khi hai người phản ứng lại, nhận ra dù thế nào bây giờ giữ được quầy hàng đẻ trứng vàng này mới là quan trọng nhất thì đã muộn. Bên cạnh quầy hàng bọn họ vừa có thêm một quầy hàng khác bán món kho, khi bọn họ một lòng một dạ đi gây sự với vợ chồng Dương Đại Hổ, sạp hàng kia đã cướp được không ít khách hàng thân thiết.
Đến lúc này, hai người không thể không bỏ qua chuyện bí phương, chuyên tâm kéo lại khách hàng cũ. Đáng tiếc bản lĩnh của quầy hàng mới không nhỏ, chỉ trong thời gian ngắn đã đứng vững gót chân ở khu vực này, được không ít khách hàng yêu thích.
Vân Chi
Lúc này, dưới sự cố gắng của Thẩm Húc và Dương Đại Hổ, cửa hàng đầu tiên cảu bọn họ cũng trang hoàng xong.
Thẩm Húc tự tay viết tên biển hiệu mới, không gọi là món kho Thẩm Ký nữa, mà xóa bỏ hai chữ món kho, thêm vào một chữ “Thực”.
Thẩm Thực Ký.
Đơn giản, hào phóng, lại không hề tầm tường, so với cái tên món kho Thẩm Ký trước đây thì cao cấp hơn vài phần.
Ngày hai mươi lăm tháng tư, Thẩm Thực Ký khai trương!