Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 353: Đầu tư (1)
Cập nhật lúc: 2025-05-19 08:48:32
Lượt xem: 139
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mời anh đi bên này.”
Lần tới Cảng Thành này, Thẩm Húc mang theo không ít tiền, trước đó mua nhà xong tiền tiết kiệm còn thừa ba vạn chín, cộng với tiền kiếm được từ buôn bán món kho cũng đủ bốn vạn rưỡi. Cộng thêm tiền tiêu vặt sau khi tới thủ đô Thẩm Hách và Viên Tố Quân thường xuyên cho hắn và Điền Tùng Ngọc, tổng cộng cũng được một vạn nữa.
Sau đó, hai chị em Thẩm Hướng Dung và Thẩm Hướng Dương biết hắn định tới Cảng Thành đầu tư, hai người đều không thiếu tiền, cũng không hỏi hắn định đầu tư thứ gì, mỗi người trực tiếp hào phóng bỏ ra năm nghìn giúp đỡ.
Em gái và em trai đều hào phóng như vậy, làm cha mẹ sao có thể kém hơn. Mặt ngoài Thẩm Hách cho hắn hai vạn, còn Viên Tố Quân làm đúng theo phương châm nghèo gia phú lộ, lén lút cho thêm hắn một vạn.
Hiện giờ số tiền trong tay hắn lên tới chín vạn năm nghìn tệ.
Điều này khiến Thẩm Húc không thể không cảm thán, của cải của nhà họ Thẩm đúng là không phải dạng vừa đâu. Nghĩ lại thì cũng phải thôi, ở vài thập niên trước có thể bỏ tiền ra nuôi Thẩm Hách du học bên ngước ngoài, đồ ăn đồ dùng đều tinh tế hơn người, sao có thể kém được? Huống chi, mọi người đều nói Thẩm Hách xuất thân từ danh môn, hai chứ Danh môn không thể coi thường.
Cũng vì Thẩm Quốc Bình là người yêu nước, trước đây khi đất nước gặp khó khăn đã quyên góp hơn nửa gia tài, mấy năm trước nhà họ Thẩm còn suy tàn, mặc dù Thẩm Hách đã chuẩn bị trước, giấu đi một số tiền tài, nhưng vẫn mất mát không ít. Nếu không, sợ là tài sản bây giờ của nhà họ Thẩm còn khổng lồ hơn nhiều.
Thẩm Húc giữ lại năm nghìn, chín vạn còn lại cho hết vào tài khoản.
Cảng Thành nhiều kẻ có tiền, Thẩm Húc có chín vạn trong tài khoản không tính là giàu có, nhưng cũng không phải ít. Cả người Giả Tùng Sơn chấn động, thái độ đối đãi với Thẩm Húc càng nhiệt tình hơn.
Chậc chậc, hóa ra là nhà giàu!
Bởi vì số tiền trong tài khoản đủ lớn, Giả Tùng Sơn đề cử hắn lên phòng riêng trên tầng hai, trong phòng có sẵn trà ngon và trái cây. Sau đó anh ta bắt đầu giới thiệu các mã cổ phiếu cho Thẩm Húc.
Giả Tùng Sơn đề cử vài mã, Thẩm Húc chỉ yên lặng lắng nghe nhưng cũng nhìn ra được đôi chút về tính cách của Giả Tùng Sơn. Không phải kẻ ác, cũng không phải người vô trách nhiệm chỉ muốn lấy tiền hoa hồng, các mã cổ phiếu anh ta đề cử nhìn qua đều không tồi, ổn định ít nguy hiểm, đương nhiên tiền lãi cũng nhỏ.
Mua những mã cổ phiếu này, người môi giới không kiếm được bao nhiêu.
Thẩm Húc nói chuyện với anh ta một tiếng, sau đó xem như hiểu được vì sao anh ta nhiệt tình như vậy, tri thức chuyên ngành phong phú, đã làm năm năm rồi, lại vẫn là quản lý nhỏ phải ra đại sảnh tự mình tìm khách hàng.
Cuối cùng, những mã cổ phiếu anh ta giới thiệu, Thẩm Húc không mua một mã nào, mà dựa vào tri thức đời sau mình học được, chọn sáu mã, mỗi mã mua năm nghìn, tổng cộng ba vạn, sáu vạn còn lại để yên không động tới.
Vân Chi
Hắn đang đợi… Đợi một cơ hội.
Hiện giờ nhìn số tiền chín vạn trong tay có vẻ nhiều, nhưng vẫn cách mục tiêu của Thẩm Húc quá xa, hắn cần tích lũy được nhiều vốn liếng hơn nữa. Những mã cổ phiếu ổn định kia không thích hợp với hắn, nhưng thị trường chứng khoán luôn tồn tại nguy hiểm, dù đời trước Thẩm Húc học về tài chính, cũng từng chơi cổ phiếu nhiều năm, tự nhận năng lực và ánh mắt đều không tồi, thậm chí còn có ưu thế tiên tri về xu thế tương lai, nhưng hắn vẫn không dám đảm bảo chỉ lãi không lỗ. Đặc biệt là, thời gian của hắn không nhiều lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-353-dau-tu-1.html.]
Hắn nói với Thẩm Hách chỉ ở lại bên này hai tuần, cho dù kéo dài thêm cũng không thêm được mấy ngày. Thời gian ngắn như vậy, trừ khi vận may ngút trời, hoặc là có tin tức nội bộ, nếu không gần như không thể khiến tiền vốn tăng lên vài lần.
Buổi chiều, thị trường chứng khoán tạm nghỉ.
Giả Tùng Sơn nói đến khi miệng đắng lưỡi khô, vẫn không thể khiến Thẩm Húc vận dụng nốt sáu vạn còn lại trong tài khoản.
Từ đầu đến cuối, hắn vẫn lù lù bất động
Càng ngày Giả Tùng Sơn càng cảm thấy, khách hàng hôm nay mình gặp phải, thật sự rất kỳ quái.
Thẩm Húc xem đồng hồ, thị trường chứng khoán đã nghỉ, hôm nay sẽ không mở lại, đến lúc về rồi. Hắn buông chén trà xuống, nói: “Giúp tôi chú ý đến giá cổ phiếu của công ty Đông Phong.”
Giả Tùng Sơn vô cùng kinh ngạc: “Công ty Đông Phong? Anh Thẩm để ý đến nó làm gì? Gần đây tình hình giá cổ phiếu của công ty Đông Phong không tốt lắm, liên tục lao dốc, rất nhiều người đang nắm cổ phiếu này trong tay, muốn bán mà không bán được!”
Giả Tùng Sơn bĩu môi: “Anh có nhìn thấy đám người ngồi trước quầy dưới tầng không? Bọn họ đều mua cổ phiếu của công ty Đông Phong đấy, bây giờ thua mất cả quần lót, ngày nào cũng tới gây chuyện.”
Thẩm Húc thuận thế nhìn qua, đúng là có một đám người giống như đang nổi điên, vừa mắng công ty Đông Phong, vừa mắng người của trung tâm chứng khoán không bán ra giúp bọn họ, kịp thời ngăn chặn tổn thất, có thể vớt vát được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Giả Tùng Sơn thở dài: “Với tình hình hiện tại, giá cổ phiếu của công ty Đông Phong sẽ tiếp tục giảm mạnh, là một mã cổ phiếu nát, ai muốn mua chứ?”
Thẩm Húc gật đầu: “Không vội, anh cứ theo dõi nó trước đã. Nếu cổ phiếu của công ty Đông Phong giảm xuống dưới một đồng, thì giúp tôi mua hết toàn bộ số tiền có trong tài khoản mã cổ phiếu này, ngay cả mấy mã cổ phiếu bây giờ tôi đang nắm giữ, đến lúc đó dù lãi hay lỗ đều bán hết đi mua của công ty Đông Phong.”
“Hả?” Giả Tùng Sơn không dám tin tưởng: “Anh Thẩm, anh… Anh nghiêm túc chứ?”
“Đúng! Nghiêm túc!”
“Anh không sợ tiền của mình ném đá trên sông hết à?”
Thẩm Húc quay đầu nhìn anh ta, cười đầy thâm ý: “Dù thật sự ném đá trên sông cũng không sao, tôi có tiền.”
Giả Tùng Sơn:…… Được rồi, anh có tiền anh là nhất!
Ghen tị quá!!