Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 352: Tới Cảng Thành

Cập nhật lúc: 2025-05-19 08:48:28
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy rằng đã xác định kế hoạch đi Cảng Thành kế hoạch, nhưng đợi sau khi chuẩn bị thỏa đáng mọi thứ, thật sự xuất phát, đã tới mùa đông rồi.

Lúc này thủ đô đã qua hai trận tuyết lớn, thời tiết càng ngày càng lạnh, gia đình điều kiện tốt một chút, trong nhà đều đốt than sưởi ấm từ lâu. Người đi ngoài đường đều bao bọc kín mít, ba tầng trong ba tằng ngoài, áo bông dày dặn vẫn không thể ngăn được gió lạnh khiến cả người run rẩy.

So với thủ đô, khí hậu ở Cảng Thành tốt hơn nhiều, khi lạnh nhất cũng chỉ mười mấy độ, khi trời nắng độ ấm cao còn có thể lên tới hơn hai mươi độ, không quá lạnh cũng không quá nóng.

Thẩm Húc đứng trên đường phố ở Cảng Thành, có chút hoảng hốt.

Đây không phải lần đầu tiên hắn tới nơi này, kiếp trước hắn từng trông thấy Cảng Thành phồn hoa rồi.

Cảng Thành bây giờ kém xa đời sau, dù sao cũng cách vài thập niên, nhưng so với nội địa đã là một trên trời một dưới đất. Là một trong bốn khu vực phát triển nhất châu Á, Cảng Thành không hề phụ cái danh ấy, chẳng trách người trong nội địa đều muốn trốn ra cảng như vậy.

Nhưng nếu bạn nghĩ Cảng Thành là thiên đường, vậy thì sai mười phần. Ngược lại, có lẽ nó càng giống dịa ngục hơn. Hiện giờ Cảng Thành vẫn bị thực dân Anh đô hộ, chưa giải phóng. Quý tộc Anh, cảnh sát, hắc bang, thương hội và các thế lực bản địa khác liên tục tranh đấu, rắc rối phức tạp.

Trong bối cảnh hỗn loạn ấy, đã sinh ra đủ mọi loại người tam giáo cửu lưu. Bọn họ không lệ thuộc vào bất kỳ thế lực nào, kiếm ăn dưới tầng chót của xã hội, mắt nhìn bốn phương tai nghe tám hướng, sống giữa khe hở của các thế lực, thậm chí còn có thể nhúng tay vào mở ra không ít ngành nghề hái ra tiền, ví dụ như đầu cơ.

Thẩm Húc thông qua bọn đầu cơ ở Cảng Thành lấy được chứng minh thân phận, và một bộ tư liệu giả hoàn thiện về bản thân. Chứng minh thân phận ở nội địa hiện giờ vẫn chưa thông dụng ở Cảng Thành, bởi vì đủ loại nguyên nhân, trong thập niên bảy mươi có rất nhiều người trốn tới Cảng Thành, trong tay bọn họ đều nắm giữ không ít của cải, vì cuộc sống tốt hơn ở Cảng Thành, bọn họ đều mua một tờ chứng minh thân phận khác, cho nên hành động của Thẩm Húc cũng không khác người.

Cầm chứng minh thân phận mới, đầu tiên Thẩm Húc tìm một khách sạn để ở, nghỉ ngơi dưỡng sức một đêm, ngủ một giấc ngon lành lấy lại tinh thần, ngày hôm sau Thẩm Húc mới tới thị trường giao dịch chứng khoán.

Năm 1978, trong nội địa vẫn chưa hình thành hệ thống thị trường chứng khoán hoàn chỉnh, ngược lại thị trường chứng khoán ở Cảng Thành đã có quy mô tương đối rồi.

Thẩm Húc không vội vã mua mã cổ phiếu nào, mà quan sát một phen trước đã.

Sau khki quan sát xong, hắn nhẹ nhàng thở ra.

Vân Chi

Vì vị trí địa lý ưu việt của mình, còn là thuộc địa của nước Anh, thị trường chứng khoán ở Cảng Thành trực tiếp liên thông với Âu Mỹ. Nói cách khác, giá trị tiền tệ bên này gần như thống nhất theo giá trị quốc tế, thậm chí có thể trực tiếp mở tài khoản mua cổ phiếu Âu Mỹ ở nơi này, chỉ cần có tiền sẽ có người môi giới chứng khoán xử lý thỏa đáng giúp người mua.

Thế này thật ra đỡ tốn công Thẩm Húc phải qua Âu Mỹ, đỡ phiền toái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-352-toi-cang-thanh.html.]

“Chào anh, anh muốn mua cổ phiếu à? Có cần giúp đỡ không?”

Thẩm Húc quay đầu lại, người vừa chào hỏi có dáng người mập mạp, hai mắt nhỏ đến mức gần như không nhìn thấy.

“Tôi họ Giả, tên là Giả Tùng Sơn, là quản lý cấp độ vàng ở nơi này. Anh yên tâm, kinh nghiệm trong nghề của tôi rất phong phú, từ khi hành nghề đến nay, số người mua sắm cổ phiếu qua tay tôi, không tới vài vạn cũng phải bảy tám ngàn. Tôi đề cử cổ phiếu…”

Vừa mở miệng đã c.h.é.m gió, Thẩm Húc nhướng mày: “Anh lợi hại như vậy sao không ngồi trong văn phòng chờ mọi người mang tiền đến xin anh giúp đỡ, lại phải tự mình ra ngoài tìm khách thế này?”

Chỉ một câu đã phá tan lời khoác lác của đối phương. Giả Tùng Sơn cười hì hì hai tiếng, lau mồ hôi trên trán: “Chuyện đó… Anh đúng là mắt sáng như đuốc, tôi nói vậy không phải đều vì sinh kế sao?”

Thẩm Húc nhìn tấm danh thiếp đối phương nhét vào tay mình: “Quản lý cấp độ vàng?”

“Chúng tôi chỉ cần thông qua thời gian thực tập, là có thể tự mình dẫn khách, đều là quản lý cấp độ vàng, bên trên còn có cấp độ kim cương. Cho nên tôi thật sự không nói dối.”

“Người mua cổ phiếu qua tay anh, không tới vài vạn cũng có bảy tám ngàn, câu này cũng không phải nói dối à?”

Chỉ là một người môi giới cấp độ vàng chưa thăng chức lên làm quản lý, sao có thể?

Giả Tùng Sơn ngượng ngùng: “Không phải đều là người tôi từng tiếp xúc sao, vẫn tính.”

Thẩm Húc:……

Nói cách khác, bây giờ anh ta đang tiếp xúc với Thẩm Húc, dù Thẩm Húc không tin anh ta, tìm người môi giới khác, cũng coi như đã từng qua tay anh ta…

Ừ, được rồi, logic của anh mạnh, anh thắng!

“Đưa tôi đi mở tài khoản.”

Giả Tùng Sơn sửng sốt, vốn dĩ cho rằng không có hy vọng, ai ngờ lại liễu ám hoa minh.

(Liễu ám hoa minh có ngụ ý: Tưởng phía trước không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên thay đổi bất ngờ.)

Loading...