Đôi bên vui vẻ quyết định cách xưng hô, sau đó bắt tay vào chuẩn bị làm ăn. Đầu tiên là về giá cả, sau khi thương lượng, ba người nhất trí thông qua giá bán sẽ ở mức gấp 2.5 lần phí tổn. Ví dụ như, chi phí để kho một chiếc tai heo là một đồng, vậy thì giá bán chính là hai đồng rưỡi.
Sau đó là địa điểm bán, về phương diện này, Dương Đại Hổ và Dương Nhị Hổ là dân bản địa, đều là người buôn bán lành nghề ở chợ đen khu này, bọn họ đưa ra ba địa điểm, đều là nơi tương đối nhiều người qua lại, xung quanh còn có nhà máy lớn, cách ngõ Hạnh Hoa cũng không xa lắm.
Thẩm Húc tiện tay chỉ vào một điểm: “Ở nơi này đi.”
Như vậy, sau đó chỉ còn lại một vài chuyện vụn vặt, quan trọng nhất chính là phân chia lợi nhuận. Về vấn đề này, trong tay Thẩm Húc có cách làm, chiếm sáu phần, hai anh em Dương Đại Hổ và Dương Nhị Hổ chiếm bốn phần.
Vân Chi
Nói chuyện chính xong, Thẩm Húc bắt đầu xử lý việc riêng.
“Đại Hổ, bây giờ muốn thuê người giúp việc cần bao nhiêu tiền? Cậu cũng biết đấy, tôi có ba đứa con, đứa lớn nhất mới chín tuổi. Vợ tôi lại đang học đại học, thời gian rảnh rỗi không nhiều lắm. Nếu tôi tập trung vào chuyện bán món kho này, thời gian cũng bị rút bớt rất nhiều, chỉ sợ không có cách nào chăm sóc lũ trẻ. Tôi nghĩ có lẽ nên thuê thêm người giúp đỡ, tốt nhất là phụ nữ, đã kết hôn, có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con. Ngày thường chỉ cần đưa đón bọn trẻ đi học, nấu cơm, quét dọn vệ sinh nhà cửa một chút là được.”
Dương Đại Hổ mỉm cười: “May mà bây giờ chính sách nhà nước đã bắt đầu thay đổi, nếu không ở mấy năm trước, cách làm này của anh khả năng sẽ bị quy chụp thành phong cách sống tư bản, bị kéo đi dạo phố phê đấu đấy.”
Thẩm Húc cũng cười: “Nếu vào mấy năm trước, tôi cũng không dám nói ra.”
Trêu đùa xong, Dương Đại Hổ mới nói: “Chút việc nhà của anh không nhiều lắm, cũng không vất vả, dựa theo giá cả thị trường, mỗi tháng trả mười đồng là được.”
Thẩm Húc nghĩ một lát. Thời đại này còn chưa có nghề giúp việc, trong mắt Dương Đại Hổ, thậm chí trong mắt người thời đại này, thuê người làm việc nhà theo yêu cầu trên của Thẩm Húc, đều là công việc nhẹ nhàng cho nên tiền lương sẽ không cao. Nhưng Thẩm Húc biết, việc nhà lặt vặt kiểu này cũng rất mệt mỏi, huống chi còn phải phụ trách đưa đón ba đứa trẻ đi học, cũng không bớt lo.
“Thế này nhé, tôi trả thêm năm đồng nữa, là mười lăm đồng một tháng. Đại Hổ, cậu xem có tìm được người nào thích hợp không, quan trọng là phải đáng tin.”
Dương Đại Hổ há miệng thở dốc, có chút do dự.
Thẩm Húc nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Có chỗ nào không ổn à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-323-khai-truong.html.]
“Không phải không ổn. Chỉ là, anh xem, vợ em thế nào?”
Thẩm Húc ngẩn người.
Dương Đại Hổ nói tiếp: “Ngày thường vợ em ở nhà cũng không nhiều việc lắm. Chút việc nhà lặt vặt này của anh, cô ấy hoàn toàn có thể làm được. Hơn nữa, nhà chúng em ở ngay con phố bên cạnh, khoảng cách gần, qua lại cũng thuận tiện. Hơn nữa, con trai em và Yến Tử, Tiểu Phồn nhà anh còn học chung một trường.”
Ánh mắt Thẩm Húc sáng lên. Không thể không nói, ý kiến này đúng là không tồi. Vốn dĩ hắn dự định, nhờ Dương Đại Hổ tìm người xong, sẽ dùng quan hệ của nhà họ Thẩm để điều tra về đối phương một phen. Dù sao cũng là người thuê về để chăm sóc đám trẻ, không thể qua loa về phương diện này.
Nếu là vợ của Dương Đại Hổ, thật ra lại bớt việc. Bởi vì trước khi quyết định hợp tác lâu dài với Dương Đại Hổ, hắn đã từng điều tra về nhà họ Dương rồi. Qua tư liệu điều tra được, tạm thời có thể tin tưởng nhà họ Dương, đặc biệt là nhà họ Dương có quan hệ với ai, hắn đều rõ ràng. Nếu vợ Dương Đại Hổ dám làm gì các con hắn… Hòa thượng chạy được, nhưng miếu không chạy được.
Thẩm Húc cười gật đầu: “Được!”
Vợ của Dương Đại Hổ tên là Ngô Thúy Hoa, tên có chút quê mùa, dáng người hơi béo, rất thích cười. Hai bên quyết định, ngày hôm sau cô ấy sẽ tới nhà họ Thẩm. Đương nhiên, cô ấy sẽ không ở lại nhà Thẩm Húc, sau khi làm xong công việc hàng ngày, vẫn về nhà họ Dương.
Thẩm Húc quan sát đối phương mấy ngày, thấy cô ấy là người cần mẫn. Văn hóa không cao, tính tình lại rất thuần phác lương thiện, đặc biệt rất biết giữ chừng mực. Ví dụ như khi quét dọn nhà ở. Thẩm Húc nói những nơi không cần cô ấy quét tước, cô ấy tuyệt đối sẽ không chạm vào. Còn những nơi khác, cô ấy sẽ dọn dẹp sạch sẽ không còn hạt bụi nào.
Ngay cả Điền Tùng Ngọc cũng nói, mười lăm đồng tiền này bỏ ra cũng đáng giá.
Hiện giờ Điền Tùng Ngọc đã không còn luyến tiếc chút tiền nhỏ ấy nữa rồi, sau khi được Thẩm Húc dạy bảo dẫn dắt, mưa dầm thấm lâu, mức chi tiêu của cô đã từng bước thay đổi.
Giải quyết xong hết việc vặt, Thẩm Húc bắt đầu đặt hết tinh lực vào sự nghiệp.
Gia vị món kho đã chuẩn bị xong, việc Thẩm Húc cần làm mỗi ngày là kho đồ ăn, đợi Dương Đại Hổ và Dương Nhị Hổ mua nguyên liệu nấu ăn về, ba người bắt tay vào kho.
Ngày đầu tiên của tháng sáu.
Thẩm Húc chính thức khai trương buôn bán món kho!