Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 300: Tính toán của nhà họ Lục (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-16 15:31:10
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Vũ hiểu được ý của cha mình.
Tuy rằng gia thế của nhà họ Lục không kém, ông nội anh ta là phó tư lệnh, cha anh ta là đoàn trưởng, gia đình sống trong khu tập thể quân đội, nhưng vẫn không thể so được với khu tập thể Ngô Đồng. Dù sao trên phó tư lệnh vẫn còn tư lệnh! Huống chi cho dù đều là phó tư lệnh, cũng có phó tư lệnh này phó tư lệnh kia. Càng đừng nói cha anh ta chỉ là phó đoàn trưởng, trong mắt người khác quân hàm không thấp, nhưng đối với các gia đình trong khu tập thể Ngô Đồng mà nói, lại không thấm vào đâu.
Năm đó khi bọn họ bám được vào nhà họ Thẩm, cả nhà đã từng rất phấn khởi. Nếu không phải do nhà họ Thẩm không muốn gả Thẩm Hướng Dung sớm, nhà họ Lục đã cưới Thẩm Hướng Dung về nhà rồi, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Khi ấy anh ta không quan tâm người trong nhà nghĩ thế nào, tình cảm anh ta dành cho Thẩm Hướng Dung là thật. Nếu không phải thế, với ánh mắt cáo già của Thẩm Hách, sao có thể đồng ý cho hai người qua lại với nhau.
Bọn họ đã từng lấy được cơ hội, đáng tiếc, lại tự mình từ bỏ. Nếu như muốn quay lại, nhà họ Thẩm sẽ nghĩ thế nào? Sẽ làm cải trắng cho bọn họ chọn lựa sao?
Lục Vũ tự giễu: “Cha! Cho dù con có ly hôn với Hà Tuyết Phỉ hay không, con và Hướng Dung đều không thể. Con hiểu Hướng Dung, cô ấy sẽ không tiếp nhận con lần nữa, nhà họ Thẩm lại càng không.”
Cha Lục không vui: “Không thử sao biết được?”
Lục Vũ cười khổ.
Cha Lục bực mình: “Con nhìn xem mấy năm qua, con với Hà Tuyết Phỉ sống với nhau thế nào? Hai đứa suốt ngày gây lộn như vậy, không phải là vì trong lòng con vẫn lưu luyến Thẩm Hướng Dung sao? Nếu đã như vậy, con không muốn hoàn thành tâm nguyện của mình à? Đứa nhỏ Hướng Dung này, cha hiểu. Trước đây con bé thích con nhiều như vậy, ánh mắt con bé không lừa được người khác! Con bé nặng tình cảm, không phải người dễ dàng đứng núi này trông núi nọ.”
“Năm nay Thẩm Hướng Dung đã hai mươi hai tuổi, không còn nhỏ nữa. Vì sao đến tận bây giờ con bé vẫn chưa kết hôn? Nếu nói do ở thôn Thượng Thủy không tìm được đối tượng tốt, coi như còn chấp nhận được. Nhưng sau khi nhà họ Thẩm quay về thủ đô thì sao? Cha nghe nói, bây giờ có không ít người đều nhìn trúng Thẩm Hướng Dung, muốn giới thiệu đối tượng cho con bé, trong số đó không thiếu người trẻ tuổi tài cao gia thế xứng đôi, nhưng Thẩm Hướng Dung đều từ chối. Con bé nói chỉ muốn học hành chăm chỉ, không muốn nghĩ đến chuyện tình cảm.”
“Con nghe lời này xem. Giời thiệu đối tượng chỉ là gặp mặt một lần, đâu phải bảo con bé kết hôn ngay lập tức? Gia đình như chúng ta, chuyện hôn nhân sao có thể quyết định hấp tấp, dù thế nào cũng phải làm quen với nhau một khoảng thời gian, cảm thấy đối phương không tồi mới tính đến bước tiếp theo. Chuyện này đâu có xung đột với chuyện học hành của con bé? Con bé vừa đi học vừa có bạn trai cũng được, nếu thật sự chờ đến khi con bé tốt nghiệp mới tìm đối tượng, chẳng phải lúc ấy đã thành gái lỡ thì rồi sao?”
“Con bé nói lời này rõ ràng là đang lấy cớ, trong lòng nó vẫn chưa quên được con! Con trai, chỉ cần con bé vẫn nhớ tình cảm trước đây, vẫn chưa quên con, thì con vẫn còn cơ hội! Còn chuyện không vui trước đây khi từ hôn, cũng dễ làm thôi. Con cứ đẩy hết trách nhiệm lên người cha là được, cứ nói do cha ép con, con bị ép buộc bất đắc dĩ mới phải đưa ra quyết định đó, rồi con lại dỗ dành con bé, nó sẽ tha thứ cho con thôi.”
Lục Vũ ngây ngẩn cả người. Anh ta có chút hoảng hốt.
Là như vậy sao? Hướng Dung vẫn còn tình cảm với mình, cô ấy vẫn chưa quên được mình sao?
Trái tim Lục Vũ run rẩy, không ngăn được ngọn lửa hy vọng đang dần cháy lên trong lòng.
Anh ta nghĩ đến tình cảnh mấy ngày nay luôn phải lén lút nhìn trộm Thẩm Hướng Dung, cô ấy…
Đúng rồi! Hình như trên cổ tay Hướng Dung vẫn luôn đeo một chiếc lắc tay được đan từ hai sợi dây màu hồng và màu lam. Chiếc lắc tay này anh ta cũng có một cái, là do trước đây Hướng Dung tự tay đan, là vòng tay tình nhân.
Năm đó khi Hướng Dung đan xong đưa cho anh ta, đã nói thế nào nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-300-tinh-toan-cua-nha-ho-luc-2.html.]
Cô nói: “Một xanh một đỏ, tượng trưng cho hai người anh và em. Em cố ý học đan kiểu kết đồng tâm, mang ý nghĩa vĩnh viễn ở bên nhau. Em tự tay đeo cho anh, sau này anh bị cột vào em rồi, anh không được cởi xuống đâu đấy!”
Kết đồng tâm, vĩnh viễn bên nhau…
Chiếc lắc tay kia, cuối cùng anh ta vẫn cởi xuống, nhưng không vứt đi, mà giữ gìn cẩn thận.
Chiếc lắc tay ấy đã vài năm, chắc hẳn đã cũ nát rồi, nhưng Hướng Dung vẫn đeo chiếc lắc tay ấy, có phải chứng tỏ cô ấy vẫn còn yêu mình không?
Giây phút này, trong lòng Lục Vũ sinh ra niềm vui sướng khó giải thích nổi.
Có phải… Anh ta vẫn còn cơ hội hay không?
Có phải… Anh ta nên thử một lần hay không?
Biết đâu…… Biết đâu Hướng Dung sẽ cho anh ta thêm một cơ hội thì sao?
Dù gì anh ta cũng từng có vài năm tình cảm với Hướng Dung, anh ta biết Hướng Dung thích màu gì, thích ăn món gì, thích uống thứ gì… Anh ta biết tất cả sở thích của cô, so với những người theo đuổi khác, anh ta càng có ưu thế hơn.
Hai tay Lục Vũ nắm chặt thành nắm đấm, cả người run rẩy, vô cùng kích động.
Lần này, không vì nhà họ Lục, không vì tiền đồ, chỉ vì bản thân, vì Hướng Dung, anh ta nhất định phải thử cố gắng thêm lần nữa! Anh ta không thể dễ dàng từ bỏ như vậy!
Ngoài cửa.
Vân Chi
Hà Tuyết Phỉ nghe lén được tất cả, toàn thân run rẩy, không ngừng rùng mình. Cô ta bám vào tay vịn cầu thang, gian nan cất bước đi xuống tầng dưới.
Đây chính là nhà họ Lục, nhà họ Lục mà cô ta nhất quyết muốn gả vào.
Cô ta còn chưa chết, bọn họ đã thương lượng nên vứt bỏ cô ta thế nào, để lần nữa leo lên cành cao rồi.
Còn nữa, bọn họ nói cha cô ta đã bị cách chức, bị điều tra. Bọn họ nói không bảo vệ được nhà họ Hà nữa.
Hà Tuyết Phỉ lắc đầu.
Không, cô ta không tin! Cô ta phải về nhà! Nhất định cô ta phải về nhà hỏi cho rõ ràng!