Cảm nhận được sự tàn nhẫn trong mắt Hà Tuyết Phỉ, Lục Vũ giật mình, túm chặt lấy cổ tay cô ta: “Cô định làm gì hả? Cô đừng xằng bậy!”
Hà Tuyết Phỉ cười nhạo: “Sao thế? Đau lòng? Sợ tôi hại tiên nữ nhỏ trong lòng anh à?”
Lục Vũ hít sâu một hơi: “Hà Tuyết Phỉ, tôi cảnh cáo cô, tốt nhất cô nên thu hồi tất cả những ý nghĩ điên rồ nguy hiểm ấy của cô lại, nếu không, nhà họ Hà cũng không bảo vệ được cô đâu, nhà họ Lục cũng không bảo vệ được. Tự cô muốn tìm c.h.ế.t tôi không quan tâm, nhưng đừng để tôi, đừng để cả nhà họ Lục bị liên lụy vào. Cô cho rằng bây giờ cô còn tính kế được nhà họ Thẩm sao?”
Sợ Hà Tuyết Phỉ không chịu nghe lời khuyên của mình, Lục Vũ nói tiếp: “Nếu cô vẫn chưa rõ, thì có thể về nhà họ Hà hỏi thăm một chút, xem hiện giờ nhà họ Hà đang rơi vào hoàn cảnh thế nào! Còn nữa, những chuyện cô từng làm với Thẩm Hướng Dung ở thôn Thượng Thủy, tốt nhất cô nên cầu thần bái phật phù hộ để nhà họ Thẩm không biết là do bút tích của cô. Nếu không, kết cục của nhà họ Hà thế nào, không cần nghĩ cũng biết. Đến lúc đó, chỉ sợ người đầu tiên không tha cho cô, lại chính là cha và anh trai cô đấy!”
Hà Tuyết Phỉ biến sắc: “Anh…… Anh nói vậy là có ý gì?”
Sắc mặt Lục Vũ trở nên nghiêm túc: “Cô cho rằng Thẩm Hách là người thế nào? Ông ta sẽ bỏ qua cho kẻ đầu sỏ gây tội thiếu chút nữa đã hủy hoại con gái ông ta sao?”
Cả người Hà Tuyết Phỉ lung lay sắp ngã: “Không, không đâu. Nhà họ Hà chúng tôi không phải loại không có bối cảnh. Nhà họ Thẩm muốn chèn ép chúng tôi, sợ là vẫn chưa có năng lực ấy.”
Nghe thấy thế, Lục Vũ chỉ cảm thấy cô ta ngu dốt không thuốc nào chữa nổi: “Nếu cô không tin tôi, có thể về nhà họ Hà hỏi một chút xem nhà họ Thẩm có năng lực ấy hay không.”
Nói xong, Lục Vũ mở cửa ra ngoài, không muốn ở cùng với Hà Tuyết Phỉ trong một căn phòng nữa. Dây dưa với cô ta, thà đi tìm phòng khác nghỉ ngơi, còn có thể ngủ được một giấc.
Anh ta vừa ra khỏi cửa, đã trông thấy cha Lục đứng giữa phòng khách: “Lại cãi nhau à?”
Lục Vũ không biết nên trả lời thế nào.
Cha Lục thở dài: “Con vào đây với cha!”
Hai người cùng nhau vào phòng làm việc, cha Lục đi thẳng vào vấn đề: “Nhà họ Hà đã xảy ra chuyện.”
Lục Vũ ngơ ngẩn: “Cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-299-tinh-toan-cua-nha-ho-luc-1.html.]
“Chiều nay, cha vợ con vừa bị cách chức tạm giam giữ điều tra. Trên người ông ta dính vài tội danh, nếu chứng thực được toàn bộ, vậy thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, khả năng sẽ bị xử bắn.”
“Sao lại như vậy?” Lục Vũ kinh hãi, sắc mặt thay đổi: “Là chuyện ngoài ý muốn, hay là có người cố ý sưu tập chứng cứ phạm tội để đối phó với ông ấy?”
“Là nhà họ Thẩm! Trước đây nhà họ Hà có quan hệ tốt với nhà họ Nguyện, bây giờ ông cụ Nguyên không còn nữa, nhà họ Hà đã không được như trước rồi. Nhưng nhà họ Hà cũng lập nghiệp bằng quân công, trên người ông Hà còn giữ chức vụ quan trọng, chỉ cần thu liễm một chút, bước chân cẩn thận một chút, chịu đựng qua lần này, mấy năm sau sẽ ổn. Ai ngờ, nhà họ Thẩm lại tranh thủ lúc nhà họ Hà đang yếu nhất, giáng cho một nhát búa tạ như vậy. Lần này xem như ông Hà xong đời rồi.”
Cha Lục nhíu mày: “Nhà họ Thẩm và nhà họ Hà không oán không thù, bình thường đều ít lui tới. Gút mắt duy nhất chính là chuyện con từ hôn với Thẩm Hướng Dung, sau đó cưới Hà Tuyết Phỉ. Nhưng cha hiểu Thẩm Hách, Thẩm Hách sẽ không ra tay với nhà họ Hà chỉ vì lý do đơn giản ấy. Hơn nữa còn là sát chiêu trí mạng.”
Ánh mắt Lục Vũ lóe lên, sắc mặt lại trắng hơn hai phần: “Ba… Ba năm trước đây, khi Hướng Dung xuống thôn Thượng Thủy, Hà Tuyết Phỉ từng ra tay đối phó cô ấy.”
Lục Vũ kể rõ từng hành động của Hà Tuyết Phỉ. Cha Lục thở dài: “Đàn bà ngu xuẩn! Cô ta ngu, con cũng ngu theo cô ta! Chuyện lớn như vậy, con nên nói cho cha sớm một chút mới phải.”
Lục Vũ há miệng thở dốc: “Con đã xử lý rất cẩn thận rồi, bên đồn công an chắc hẳn chỉ biết là nhân vật lớn ở thủ đô đứng sau, không biết có quan hệ với nhà chúng ta. Con cũng đã tìm người điều tra, bên phía huyện Dương Sơn cũng chỉ biết đến nhà họ Lâm. Còn người đứng sau lưng nhà họ Lâm, bọn họ đều không biết. Nhà họ Lâm bên kia, tất cả đều đã chết.”
Vân Chi
Cha Lục hừ một tiếng qua đầu mũi: “Con cho rằng như vậy là nhà họ Thẩm sẽ không biết là do Hà Tuyết Phỉ giở trò quỷ sao? Khi ấy Thẩm Hướng Dung và Thẩm Hướng Dương đều giấu giếm thân phận xuống nông thôn, Hà Tuyết Phỉ biết được nơi ở của bọn họ từ chỗ nào?”
Lục Vũ sửng sốt, lập tức hiểu ra điểm mấu chốt: “Là nhà họ Viên! Hà Tuyết Phi thu mua mợ Viên lấy được tin tức về Hướng Dung!”
“Viên Chí Quốc sẽ không nói cho Thẩm Hách điều này sao? Hà Tuyết Phỉ vừa lấy được tin tức về Thẩm Hướng Dung, ngay sau đó Thẩm Hướng Dung đã xảy ra chuyện. Đừng nói công an biên kia chưa chắc đã không điều tra ra được gì, cho dù đúng, chỉ dựa vào điểm này thôi, Thẩm Hách đã có thể đoán được là do ai ra tay rồi. Thẩm Hách không phải kẻ ngốc!”
Lục Vũ hít sâu một hơi: “Phải làm thế nào bây giờ?”
“Như vậy xem ra, Thẩm Hách và nhà họ Hà chắc chắn sẽ không c.h.ế.t không ngừng! Không giữ được nhà họ Hà nữa rồi!” Cha Lục lắc đầu: “Vẫn may, tạm thời Thẩm Hách chưa đến đến mức trút đốm lửa giận này lên người chúng ta.”
Ông ta rũ mi ngẫm nghĩ một lát: “Tìm cơ hội, ly hôn với Hà Tuyết Phỉ đi! Nghĩ cách theo đuổi lại Thẩm Hướng Dung!”
Lục Vũ:……