Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 288: Đã biết chân tướng từ lâu
Cập nhật lúc: 2025-05-16 07:07:00
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Húc lại hỏi tiếp: “Anh ta bắt đầu thay đổi từ năm anh ta mười chín tuổi à? Trong năm ấy có xảy ra chuyện gì đặc biệt hay không?”
Thẩm Hướng Dương trầm tư, rất lâu sau, đột nhiên mới nhớ ra chuyện gì đó: “Đúng, em nhớ ra rồi! Trong năm đó, có lần anh ta hẹn với mấy người bạn tới vùng ngoại ô chơi. Sau khi người lớn biết, đều cảm thấy như vậy cũng tốt, có thể rèn luyện bọn họ, nên đã sắp xếp cho bọn họ một vài nhiệm vụ nhỏ, để bọn họ điều tra.”
“Cũng không biết có phải do vận may của Thẩm Hướng An không tốt hay không, mà sáng hôm sau khi bọn họ vừa tới nơi cần đến, anh ta lên núi ngắm mặt trời mọc không cẩn thận lại ngã xuống mương, trên người bị thương vài chỗ, đầu còn bị va đập được đưa vào bệnh viện. Cha nhận được tin, lập tức bỏ hết công việc trong tay xuống, bớt chút thời gian, hôm sau cùng nhau qua đó với mẹ. Chỉ là quãng đường kéo dài hai ngày, khi bọn họ đến nơi, Thẩm Hướng An đã xuất viện rồi.”
“Nghe nói là do anh ta kiên quyết yêu cầu ra viện, anh ta thề thốt với cha mẹ, mình không sao cả, là do đám bạn bị dọa sợ, mới nói nghiêm trọng như vậy thôi. Cha mẹ muốn anh ta nằm viện thêm hai ngày, tĩnh dưỡng thêm một chút. Anh ta lại nói, anh ta không muốn lợi dụng quan hệ, quyền thế chiếm dụng tài nguyên của bệnh viện. Giường bệnh có hạn, không ít người cần hơn anh ta, anh ta chỉ bị thương rất nhẹ, về nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày là được, nhường giường bệnh lại cho người cần hơn mình thì tốt hơn. Cha mẹ thấy tinh thần anh ta không tồi, dáng vẻ đúng là giống như không vấn đề gì, cũng không kiên trì nữa.”
Ánh mắt Thẩm Húc lóe lên, đột nhiên mở miệng hỏi: “Em biết trước đây anh vạch trần chân tướng chuyện đổi con của Hướng Quế Liên trước mặt mọi người, chứng minh mình không phỉa là con ruột của Hướng Quế Liên, ngoài tìm bà Thái đỡ đẻ tới làm nhân chứng ra, còn dùng biện pháp gì không?”
Chuyện này, Thẩm Hướng Dương đã biết rõ qua miệng Bạch Sùng từ lâu, cậu ta gật đầu nói: “Anh mời bác sĩ của bệnh viện huyện đến, xét nghiệm nhóm m.á.u đôi bên.”
Nói xong, cậu ta sửng sốt, hai mắt trợn trừng: “Anh Cả, ý anh là… Ý anh là, Thẩm Hướng An đã biết mình không phải con ruột của cha mẹ từ lâu rồi?”
Thẩm Húc không trực tiếp trả lời, mà hỏi lại: “Anh ta có biết nhóm m.á.u của cha mẹ không?”
“Chức vụ của cha đặc biệt, từng bị điều động vài lần, lần nào cũng phải kiểm tra sức khỏe. Mẹ thì… Em và chị gái đều sinh ra ở bệnh viện. Bệnh viện sẽ xét nghiệm, hơn nữa, khi em sáu tuổi mẹ từng nhập viện một lần, từng khám tổng thể một lượt. Chỉ là khi ấy em còn nhỏ, không để ý lắm. Trong nhà cũng không cố ý nói tới chuyện nhóm máu.”
Thẩm Húc khẽ cười: “Em còn nhỏ, nhưng Thẩm Hướng An không còn nhỏ. Khi mẹ sinh Hướng Dung, có lẽ anh ta còn nhỏ thật, nhưng khi sinh em, anh ta đã chín tuổi ruồi. Năm mẹ bị bệnh phải vào viện, anh ta đã mười lăm tuổi, đó là còn chưa nói đến anh ta vẫn luôn được bồi dưỡng làm người thừa kế, có thể dễ dàng biết được kết quả kiểm tra sức khỏe của cha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-288-da-biet-chan-tuong-tu-lau.html.]
Thẩm Hướng Dương gật đầu: “Em cũng biết.”
Chuyện đến cậu ta còn biết, Thẩm Hướng An càng không thể không biết.
Thẩm Húc không cần nhiều lời nữa. Sự thật thế nào đã rất rõ ràng. Cũng chính vì niên đại này không để ý đến kết quả kiểm tra sức khỏe, nếu không với gia thế giống nhà họ Thẩm ở đời sau, gần như hàng năm mỗi thành viên trong nhà đều kiểm tra sức khỏe, như vậy, chỉ nhìn vào nhóm m.á.u thôi là có thể phát hiện ra vấn đề rồi, nhà họ Thẩm cũng có thể điều tra ra chân tướng ngay từ đầu.
Thẩm Hướng Dương hít sâu một hơi: “Anh ta bị thương nằm viện, bệnh viện xét nghiệm nhóm máu, nhìn thấy nhóm m.á.u của mình, anh ta phát hiện ra nhóm m.á.u không ăn khớp với nhóm m.á.u của cha mẹ. Với nhóm m.á.u của cha mẹ, căn bản không thể sinh ra được người có nhóm m.á.u như anh ta. Chuyện mẹ gặp phải khi sinh anh ta, cũng không phải bí mật trong nhà, chưa hề giấu diếm mọi người, cả nhà đều biết về chuyện này.”
“Chỉ cần Thẩm Hướng An liên tưởng một chút, sẽ hiểu ra, có lẽ sai lầm nằm ở nhà họ Chu nơi mẹ sinh sản, khả năng con của hai nhà đã bị nhầm lẫn. Anh ta không phải con của cha mẹ, vậy thì chỉ có thể là con của nhà họ Chu. Anh ta đã biết từ lâu, nhưng anh ta không nói, càng không liên lạc với nhà họ Chu. Anh ta quyết định giấu trong bụng, giả vờ như mình chính là con trai ruột của nhà họ Thẩm.”
“Anh ta sợ cha mẹ đến bệnh viện tìm hiểu tình hình, nhìn bệnh án của mình sẽ phát hiện ra, nên mới vội vội vàng vàng xuất viện. Anh ta không muốn cha mẹ có cơ hội phát hiện ra chân tướng!”
Thẩm Húc nói tiếp: “Nếu em và Thẩm Hướng An là anh em ruột, cho dù em vào quân đội, cho dù em có tiền đồ, nắm giữ lực lượng và mạng lưới quan hệ của ông nội trong quân, Thẩm Hướng An có ghen ghét cũng sẽ không đến mức quá đáng như vậy. Dù sao anh ta cũng là người thừa kế được nhà họ Thẩm bồi dưỡng nhiều năm, em càng xuất sắc càng có người giúp anh ta nâng đỡ nhà họ Thẩm. Một người theo con đường chính trị, một người theo con đường quân đội, hai bên không hề xung đột với nhau, còn có thể bắt tay cùng tiến, trở thành trợ lực cho nhau.”
Vân Chi
“Nhưng anh ta không phải con ruột của nhà họ Thẩm, không phải anh em ruột với em, mọi chuyện sẽ không như vậy. Em càng có tiền đồ, càng mạnh hơn anh ta, càng khiến anh ta không giống con cháu nhà họ Thẩm. Đặc biệt nếu một ngày sự việc bại lộ, anh ta sợ mình sẽ không chiếm được gì. Cho nên anh ta muốn chèn ép em, em càng vô dụng thì tài n guyên của nhà họ Thẩm càng nghiêng về phía anh ta nhiều hơn, anh ta càng có thể nhanh chóng nắm giữ thế lực của nhà họ Thẩm.”
“Đợi đến khi anh ta nắm giữ tất cả mọi thứ của nhà họ Thẩm trong tay, bò tới vị trí đủ cao, cũng có đủ vốn liếng rồi, khi ấy cho dù chân tướng bại lộ, anh ta cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều, anh ta cũng không cần lo lắng hãi hùng nữa.”
Đôi tay rũ bên người của Thẩm Hướng Dương khẽ run lên, cha mẹ, ông nội đối xử với Thẩm Hướng An tốt như vậy, thế mà Thẩm Hướng An vẫn luôn tính kế bọn họ, tính kế cả nhà họ Thẩm!
Thẩm Hướng An, đồ đáng chết!