Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 286: Thẩm Hướng Dương biết chuyện

Cập nhật lúc: 2025-05-16 07:06:56
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em nghe thấy hết rồi à?”

Thẩm Hướng Dương gật đầu: “Anh muốn để Hướng Quế Liên tới tìm Thẩm Hướng An?”

“Đúng!” Nếu đã bị nghe thấy hết, Thẩm Húc cũng không phủ nhận. Hắn vừa đi sóng vai với Thẩm Hướng Dương về nhà, vừa hỏi: “Em hiểu biết về Thẩm Hướng An nhiều hơn anh, em cảm thấy Thẩm Hướng An sẽ nhận lại gia đình Hướng Quế Liên sao? Nhìn thấy bọn họ, anh ta sẽ phản ứng thế nào?”

Trong mắt Thẩm Hướng Dương lóe lên vẻ trào phúng: “Phản ứng? Sợ là anh ta còn hận không thể khiến người nhà họ Chu biến mất khỏi cõi đời này ấy chứ.”

Nói xong, cậu ta sửng sốt, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Húc: “Anh Cả, anh cố ý giữ lại Hướng Quế Liên, vì muốn dùng bà ta để đối phó với Thẩm Hướng An?”

Thẩm Húc chỉ cười, không nói gì, yên lặng coi như ngầm thừa nhận.

Thẩm Hướng Dương nhìn lại chuồng bò: “Cha mẹ biết tính toán của anh không?”

“Em sẽ nói cho bọn họ chứ?”

Lời này tương đương không biết. Thẩm Hướng Dương chần chừ, bước chân tạm dừng lại: “Anh không muốn để cha mẹ biết?”

Cậu ta hơi nhíu mày: “Thật ra cha mẹ đều rất thương anh, chưa chắc bọn họ đã không ủng hộ anh.”

Thẩm Húc không trực tiếp trả lời, mà hỏi lại: “Vậy trước kia cha mẹ có thương Thẩm Hướng An không?”

Thẩm Hướng Dương há miệng thở dốc, không nói được gì. Đáp án là chắc chắn.

“Nếu như không có việc Hướng Quế Liên đánh tráo, nếu Thẩm Hướng An vẫn là con trai ruột của cha mẹ, cho dù vì tiền đồ Thẩm Hướng An từng phản bội, cha mẹ sẽ không tránh được thất vọng, đau lòng, nhưng bọn họ sẽ hoàn toàn vứt bỏ Thẩm Hướng An sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-286-tham-huong-duong-biet-chuyen.html.]

Thẩm Hướng Dương ngơ ngẩn. Thử nghĩ một chút, nếu không có việc tráo đổi thân phận này, cho dù Thẩm Hướng An làm sai, sợ là cha mẹ vẫn sẽ không nhẫn tâm được, vẫn sẽ tiếp tục cho anh ta cơ hội sửa sai. Trước kia khi chưa biết rõ chân tướng về thân thế, cha mẹ thật sự đau lòng, nhưng vẫn quan tâm đến Thẩm Hướng An.

Vân Chi

Cậu ta ngập ngừng, một lúc lâu sau mới nói: “Nhưng mà không có nếu, bây giờ tất cả đã thay đổi rồi. Thẩm Hướng An không phải là con ruột của cha mẹ, anh mới là con ruột. Hơn nữa, hai người không phải bị ôm nhầm vì lý do ngoài ý muốn, mà do Hướng Quế Liên cố ý làm vậy. Hướng Quế Liên còn đối xử với anh rất không tốt, cha mẹ là người sáng mắt hiểu thấu đáo, không đến mức không phân biệt được đúng sai, cũng không hồ đồ đến mức vẫn coi con trai của kẻ thù là con ruột của mình như cũ.”

Thẩm Húc thở dài: “Em nói đều đúng, nhưng dù sao cũng đã yêu thương hơn hai mươi năm, tình cảm nhiều năm như vậy sao có thể nói vứt bỏ là vứt bỏ được? Cha mẹ đã sửa lại án xử sai lâu như vậy rồi, nhưng hai người có từng chủ động nhắc đến Thẩm Hướng An với em không? Có từng nói sẽ xử trí anh ta thế nào không?”

“Tuy rằng cha mẹ không nhắc đến, nhưng em hiểu ý của bọn họ. Sau này Thẩm Hướng An là Thẩm Hướng An, chúng ta là chúng ta. Thẩm Hướng An sẽ không còn bất cứ quan hệ gì với nhà họ Thẩm nữa.”

Sắc mặt Thẩm Húc rất bình tĩnh, giống hệt như những gì hắn nghĩ. Khóe miệng hắn cong lên: “Nhưng nếu anh nói, anh không chỉ muốn không còn quan hệ thì sao?”

Thẩm Hướng Dương há miệng thở dốc, không do dự quá nhiều: “Em hiểu được ý của anh. Em sẽ không nói với cha mẹ.”

Thẩm Húc nghiêng đầu nhìn cậu ta, trong mắt mang theo vẻ tò mò.

Thẩm Hướng Dương nhíu mày: “Thật ra quan hệ giữa em và Thẩm Hướng An cũng không tốt lắm.”

Tạm dừng một chút, cậu ta lại bỏ thêm một câu: “Trước khi nhà chúng ta xảy ra chuyện, đã không tốt lắm rồi.”

Thẩm Húc khẽ nhướng mày, cũng không cảm thấy có gì quá bất ngờ. Tuy rằng mấy năm nay Thẩm Hướng Dương chưa từng nhắc đến, nhưng qua thái độ của cậu ta với Thẩm Hướng An cũng có thể đoán ra được ít nhiều rồi.

Thẩm Hướng Dương nhìn về phía xa, bắt đầu nhớ lại quá khứ.

“Thật ra không phải ngay từ nhỏ quan hệ giữa chúng em đã không tốt, em với anh ta cách nhau chín tuổi, khoảng cách khá lớn. Khi em hiểu chuyện, anh ta đã mười mấy tuổi, đã có mạng lưới quan hệ riêng rồi. Anh ta vừa đi học, vừa được cha và ông nội bồi dưỡng. Em nhớ rõ khi ấy, anh ta đối xử với em vẫn không tồi, mỗi ngày sau khi tan học về nhà đều chơi đùa với em.”

“Đợi đến khi em bắt đầu đi học, bởi vì trí nhớ của em tốt, kết quả thi lần nào cũng đứng đầu, còn nhảy lớp hai lần, người trong nhà từ trên xuống dưới đều khen em thông mình, cho dù là ông nội, hay cha mẹ, chị gái, thậm chí là lính cần vụ và cảnh vệ cũng đều thích em. Khi đó thái độ của anh ta đối với em dần dần phai nhạt, nhưng cũng chỉ như vậy.”

“Em có thể cảm nhận được, tuy rằng anh ta cảm thấy em đã cướp đoạt một phần yêu thương của mọi người dành cho anh ta, những vẫn chưa đến mức ghen ghét hay bất mãn với em. Cùng lắm chỉ là trong lòng có chút ghen tị mà thôi, nhưng là ghen tị một cách thẳng thắn, quang minh chính đại, giống tâm tính bình thường của thanh thiếu niên. Tuy rằng ngày thường không còn thân mật với em như trước, nhưng thi thoảng vẫn sẽ mua đồ ăn ngon cho em.”

Loading...