Vài ngày sau mới đến? Hôm nay đã là ngày thứ mấy rồi, còn bảy ngày nữa là đến tết. Anh ta đã từng hỏi thăm từ trước, thí sinh ở huyện Dương Sơn này, người có năng lực thi đỗ cơ bản đều đã nhận được thư thông báo trúng tuyển. Điền Tùng Ngọc chắc thuộc về đám cuối cùng.
Nhưng lần này cũng không có của anh ta.
Người đưa thư vỗ trán: “Đúng rồi! Trong thôn Thượng Thủy các anh vẫn còn một người nữa thi đỗ.”
Chu Ái Quân sửng sốt, sau đó mừng như điên: “Thật không?”
“Hinh như tên là Phương Giai Giai!”
Chu Ái Quân sững sờ, Phương Giai Giai? Sao có thể?
“Không thể có chuyện này! Cô ta tham gia thi đại học bao giờ? Ai đóng dấu cho cô ta?”
Bọn họ đăng ký thi đại học, cần có giấy tờ chứng minh thân phận do đại đội đóng dấu. Khoảng thời gian trước, anh ta bận rộn chuyện thi cử, đúng là đã không chú ý tới Phương Giai Giai. Phương Giai Giai đã đi đâu, làm gì, anh ta hoàn toàn không biết. Có lẽ cô ta thật sự có tham gia thi, nhưng ai ký giấy cho cô ta? Đại đội trưởng Chu Đại Hải là bác anh ta, nếu Phương Giai Giai tới tìm đối phương, chắc chắn ông ta sẽ nói với mình…
Chỉ một lát sau, sắc mặt Chu Ái Quân lại thay đổi. Người có thể viết giấy chứng minh thân phận không chỉ một mình Chu Đại Hải, còn có Lưu Kim Thủy.
Đúng rồi! Nhất định là Lưu Kim Thủy! Tháng mười, anh ta từng nhìn thấy Phương Giai Giai ra ngoài từ nhà Lưu Kim Thủy. Lúc ấy, Phương Giai Giai nói là đi dạy thêm cho Lưu Tiểu Bảo, khi đó đầu óc anh ta chỉ nghĩ đến chuyện thi đại học, căn bản không có tâm tư quan tâm tới chuyện khác, nên cũng không nghĩ nhiều. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ… Chắc chắn chính là ngày hôm đó!
Hơn nữa, cô ta còn có bản lĩnh khiến người nhà họ Lưu giữ bí mật giúp cô ta?
Trong mắt Chu Ái Quân chợt lóe lên vẻ âm độc: “Thư thông báo trúng tuyển của cô ấy đâu? Tôi là chồng cô ấy, anh đưa cho tôi cũng được.”
Muốn thoát khỏi anh ta vào đại học? Nằm mơ đi!
Người phát thư lắc đầu: “Thư thông báo trúng tuyển không nằm trong tay tôi! Cô ấy tự mình tới bưu điện lấy.”
Chu Ái Quân nghiến răng nghiến lợi: “Cô ta thi đỗ vào trường nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-281-bi-phuong-giai-giai-choi-xo.html.]
“Tôi không biết. Tôi chỉ nhìn thấy là thư thông báo trúng tuyển, cũng không để ý nhìn tên trường học. Không phải anh là chồng cô ấy sao? Anh không biết à?”
Ngũ quan trên mặt Chu Ái Quân vặn vẹo, cuối cùng cũng không thể khống chế được sắc mặt.
Giờ phút này, cuối cùng anh ta mới hiểu ra, anh ta đã bị Phương Giai Giai chơi xỏ! Ly hôn, không phải anh ta vứt bỏ Phương Giai Giai, mà là Phương Giai Giai vứt bỏ anh ta!
Thậm chí Chu Ái Quân còn không biết bản thân về nhà thế nào, hai mắt anh ta đỏ ngầu, trong lòng chỉ còn tức giận và hận thù. Phương Giai Giai! Phương Giai Giai đáng chết!
Vậy mà cô ta có thể thi đỗ đại học! Không thể nào? Chu Ái Quân không muốn tin một chút nào, nhưng người phát thư cần gì phải lừa anh ta? Khi học cấp ba, thành tích của Phương Giai Giai không tốt bằng anh ta, kết qua, Phương Giai Giai lại nhận được thông báo trúng tuyển, còn anh ta thì không!
Chu Ái Quân đập phá đồ đạc trong phòng giống như kẻ điên, đợi đến khi căn phòng trở nên hỗn loạn không chịu nổi, anh ta mới lấy lại tinh thần, mới không cam lòng thu dọn từng thứ một. Nhưng khi nhặt đến chiếc chăn bông bị ném xuống đất, đột nhiên anh ta sững sờ. Anh ta kéo một góc chăn bông được khâu kỹ ra, bên trong rỗng tuếch.
Anh ta giấu tất cả tiền tài có trong tay ở chỗ này, nhưng bây giờ đã không cánh mà bay, một đồng cũng không còn nữa.
Phương Giai Giai! Nhất định là Phương Giai Giai!
Cô ta chẳng những vứt bỏ Chu Ái Quân, còn lấy đi tất cả tiền của anh ta.
Lúc này Chu Ái Quân chỉ cảm thấy cả người rét run, xong rồi! Bây giờ anh ta không còn gì nữa rồi, anh ta nên làm gì bây giờ?
Không! Không được! Hướng Quế Liên! Đúng, còn bà ta!
Có bà ta thì vẫn còn hy vọng! Anh ta chợt nhớ ra mình vẫn còn một người anh ruột nữa đang làm cậu chủ trong gia đình phú quý! Nếu anh ta tự mình đi tìm người anh Ba này, có lẽ anh Ba sẽ không thèm để ý đến anh ta, dù sao bọn họ cũng không quen biết, cũng không có cảm tình gì. Nhưng có Hướng Quế Liên đi cùng thì khác, tốt xấu gì bà ta cũng là mẹ đẻ của đối phương. Huống chi, nếu không nhờ Hướng Quế Liên, anh Ba ruột sao có thể có được cuộc sống tốt đẹp như thế?
Chu Ái Quân hít sâu một hơi. Nếu không phải vì điểm này, anh ta đâu cần phải lo lắng trấn an Hướng Quế Liên?
Còn lâu anh ta mới ngu xuẩn như Chu Ái Đảng, nói thẳng ra là không cần Hướng Quế Liên, khiến bà ta đau lòng. Sau này nếu lấy được lợi ích từ chỗ anh Ba ruột, còn có phần của Chu Ái Đảng sao?
Vân Chi
A…
Chu Ái Quân nắm chặt tay. Mình phải nghĩ cách đến thủ đô, tìm được anh Ba ruột mới được! Đây là cơ hội duy nhất để trở nên nổi bật!