Viên Chí Quốc nhíu mày.
“Tôi biết Thẩm Hướng Dung và Thẩm Hướng Dương dùng giả thân phận tới thôn Thượng Thủy. Tôi còn biết Thẩm Hướng An không phải con ruột của nhà họ Thẩm, con ruột của nhà họ Thẩm cũng đang ở thôn Thượng Thủy, cậu ta tên là Thẩm Húc. Không phải các người không muốn công bố chuyện này ra ngoài, vì sợ ảnh hưởng đến thằng bé kia sao? Nếu ông dám ly hôn với tôi, tôi nhất định sẽ nói hết ra ngoài! Để tôi xem xem, sau khi người đối nghịch với nhà họ Thẩm biết nhà họ Thẩm còn một đứa con trai có năng lực không tồi, sẽ làm thế nào? Thẩm Hướng An biết mình không phải con ruột sẽ làm thế nào?”
Viên Chí Quốc chấn kinh, ông ấy giật mình phát hiện, hóa ra mình chưa bao giờ hiểu về người vợ cùng chung chăn gối bao nhiêu năm.
Bà ta biến thành như vậy từ khi nào? Không, hoặc là nên nói, bà ta vẫn luôn như vậy. Chỉ vì ông ấy không có tình cảm gì với Đỗ Tiểu Liên, không để ý nhiều lắm, cũng không tìm hiểu, nên mới không phát hiện ra.
Ông ấy nhìn Đỗ Tiểu Liên, trầm mặc một lúc lâu.
Thấy ông ấy không nói lời nào, Đỗ Tiểu Liên cho rằng ông ấy đã bị dọa sợ, giọng nói cũng nhẹ nhõm hơn: “Không phải tôi nhất quyết phải làm như vậy, chỉ cần ông không ly hôn, tôi sẽ không nói gì cả. Ông cho rằng vì sao tôi nói ra tin tức về Thẩm Hướng Dung và Thẩm Hướng Dương cho người khác, chẳng lẽ tôi làm vậy vì bản thân sao? Không phải đều vì hai đứa nhỏ của chúng ta à?”
“Người kia nói, chỉ cần tôi nghe lời cô ta, cô ta có thể giúp Tâm Tuệ vào đoàn văn công. Có thể vào đoàn văn công, không phải tốt hơn theo chúng ta chịu khổ ở nơi này sao? Hơn nữa, cô ta cũng hứa hẹn, sẽ giúp đỡ giới thiệu cho Tâm Tuệ vài mối quân nhân tuổi trẻ có năng lực, Tâm Tuệ đã mười tám rồi, chẳng lẽ ông không hy vọng con bé tìm được nhà chồng tốt sao?”
Vân Chi
Sắc mặt Viên Chí Quốc rất thờ ơ: “Nhà chồng tốt là do bản thân tự kiếm được, không phải nhờ người khác đưa cho, càng không phải dựa vào bán đứng người khác lấy được.”
Đỗ Tiểu Liên không vui: “Sao có thể nói là dựa vào bán đứng người khác lấy được, có ai nói khó nghe như ông không? Ông không thể mong hai đứa nhỏ có được cuộc sống tốt hơn một chút sao?”
Nghe đến đây, Viên Chí Quốc lập tức cảm thấy căn bản hai người không cùng một tầng sóng, nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là ông nói gà bà nói vịt. Ông ấy nhắc lại lần nữa: “Ly hôn đi! Ý tôi đã quyết rồi!”
Đỗ Tiểu Liên trợn mắt há hốc mồm nhìn ông ấy. Ly hôn? Đến nước này rồi, vẫn muốn ly hôn? Chẳng lẽ thật sự không sợ bà ta nói ra hết mọi chuyện?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-247-nha-ho-vien-3.html.]
Không khiến bà ta phải chờ lâu, Viên Chí Quốc đã cho bà ta câu trả lời.
“Em trai Đỗ Tiểu Tùng của bà là người thế nào, trong lòng bà hiểu rõ. Cậu ta có bao nhiêu nhược điểm, những năm qua đã gây ra bao nhiêu tai họa, đều dựa vào tôi và nhà họ Thẩm giúp đỡ mới cứu được. Nếu bà dám nói ra chuyện ba đứa bé bên kia, tôi sẽ có rất nhiều biện pháp để xử lý em trai bà. Tôi nghĩ, chắc bà không hy vọng cậu ta ở tù mọt gông, hoặc là bị b.ắ.n c.h.ế.t đâu nhỉ?”
Bắn chết? Đỗ Tiểu Liên run rẩy: “Ông…Viên Chí Quốc, ông đê tiện, vô sỉ!”
“Đê tiện? Vô sỉ? Bà nghĩ tôi đê tiện vô sỉ cũng được. Đỗ Tiểu Liên, chiêu uy h.i.ế.p này không phải mình bà biết dùng. Tôi có nhược điểm của mình, bà cũng có. Trước kia tôi không thèm sử dụng, cảm thấy dùng thủ đoạn này quá ti tiện. Nhưng hôm nay, tôi lại cảm thấy, đối với loại người như bà, nên dùng thủ đoạn này mới có hiệu quả. Ít nhất ôm trên người thanh danh vô sỉ đê tiện, còn hơn là nhìn chị em Hướng Dung bị bà hại chết.”
“Đỗ Tiểu Liên, trước đay chị gái tôi đối xử với bà rất tốt. Khi bà vừa tới nhà họ Viên, sợ bà không quen, sợ bà mẫn cảm, hễ bản thân mua thứ gì đều nhớ mua hai phần. Nếu chỉ có một phần, thà bản thân không có cũng phải đưa cho bà. Lương tâm của bà bị chó gặm rồi sao?”
Đỗ Tiểu Liên nắm lấy ống tay áo của Viên Chí Quốc, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng duy nhất: “Không! Ông đừng như vậy! Tôi chỉ… Tôi chỉ nói Thẩm Hướng Dung và Thẩm Hướng Dương đang ở thôn Thượng Thủy mà thôi, những chuyện khác tôi chưa nói gì cả.”
“Chỉ nói chuyện này? Bà còn định nói thêm gì nữa?” Viên Chí Quốc rút tay áo ra: “Đừng dây dưa nữa, ly hôn đi! Ý tôi đã quyết, đừng lãng phí thời gian nữa, Tâm Tuệ với Tâm Quân cũng sắp về rồi. Bà cũng không muốn chúng ta gây sự đến mức quá khó coi trước mặt chúng nó, có đúng không?”
Nói đến Tâm Tuệ Tâm Quân. Hai mắt Đỗ Tiểu Liên lại sáng lên. Viên Chí Quốc lập tức hiểu được suy tính của bà ta.
“Đỗ Tiểu Liên, vô dụng thôi! Bà đừng có ý đồ gì với Tâm Tuệ và Tâm Quân, lần này nhất định phải ly hôn, ai khuyên cũng vô dụng. Nếu bà không muốn em trai mình xảy ra chuyện, tốt nhất an phận chút, chúng ta cùng nhau đi làm thủ tục.”
Nói đến Đỗ Tiểu Tùng, cả người Đỗ Tiểu Liên lại run lên, miệng ngậm chặt lại.
Viên Chí Quốc nhẹ nhàng thở ra. Nếu có thể, ông ấy cũng không muốn bức ép đối phương như vậy, ông ấy là đàn ông, làm vậy quá mất mặt. Nhưng đây là biện pháp trực tiếp nhất, hữu hiệu nhất, ông ấy không muốn tiếp tục dây dưa với Đỗ Tiểu Liên nữa.
Cứ như vậy đi!