Từ khi nhà bọn họ xảy ra chuyện, Chu Ái Hồng bị chèn ép xuống phòng chứa củi, ngày thường không mấy khi lộ mặt, giao thoa với bọn họ cũng càng ngày càng ít, Có đôi khi bọn họ còn sắp quên trong nhà còn có một người như vậy.
Qua nhiều ngày không để ý tới, Chu Ái Hồng đã biến thành như vậy từ khi nào thế?
Chu Song Oanh càng nghi ngờ hơn.
Cô của cô ta mạnh mẽ như vậy sao?
Cô ta cau mày cẩn thận nhớ lại, đời trước, nhà họ Chu không xảy ra việc gì, Hướng Quế Liên nắm quyền, tiền tài trong tay không ít, tất nhiên là không keo kiệt với Chu Ái Hồng. Cũng vì như vậy, khi Lâm Thanh Vân thấy không còn hy vọng trở về thành phố, cũng không tìm thấy cô gái nào tốt hôn, đã ở bên Chu Ái Hồng, kết hôn với đối phương.
Sau khi kết hôn, Lâm Thanh Vân không làm gì cả, chỉ dỗ dành Chu Ái Hồng, để đối phương nghĩ ra đủ cách moi tiền từ chỗ Hướng Quế Liên. Đầu óc Chu Ái Hồng không tốt lắm, bị anh ta sai sử xoay vòng vòng.
Nhưng không lâu sau, tin tức khôi phục thi đại học truyền đến. Sắc mặt Lâm Thanh Vân lập tức thay đổi, nếu anh ta kiên trì thêm vài tháng, là có thể nhifnt hấy hy vọng, không cần kết hôn ở nông thôn. Nhưng trên đời nào có thuốc hối hận, Lâm Thanh Vân vẫn thi đại học như mọi người, cuối cùng thi trượt.
Vân Chi
Lúc ấy thanh niên trí thức muốn trở về thành phố đã không bị hạn chế như bây giờ, thậm chí rất nhiều nơi đã bắt đầu gọi thanh niên trí thức trở về. Lâm Thanh Vân lại rục rịch, dỗ dành Chu Ái Hồng tới chỗ Chu Đại Hải xin một tờ giấy giới thiệu, sau đó đi luôn. Lúc đi anh ta từng nói hai tháng sau sẽ quay về đón Chu Ái Hồng, cuối cùng đừng nói hai tháng, tận hai năm sau vẫn không thấy Lâm Thanh Vân quay lại.
Chu Ái Hồng chưa từ bỏ ý định, tự mình chạy đi tìm anh ta, vừa đi đã không còn tin tức.
Trong trí nhớ của Chu Song Oanh, người cô này không phải người tài giỏi lắm, là kẻ yêu vào mất não, vừa ngu dốt vừa kiêu căng, thật sự không đáng để cô ta phí thời gian và sức lực để ý đến. Nhưng có ai nói cho cô ta biết được không? Đời trước cô của cô ta cũng mạnh mẽ như vậy sao?
Không có! Tuyệt đối không có!
Hiệu ứng bươm bướm lợi hại như vậy sao?
Điều mà người nhà họ Chu không biết chính là, sau khi vào phòng chứa củi, Chu Ái Hồng đang đứng dựa lưng vào cửa thở dốc.
Mình dám vung d.a.o với Chu Ái Quân? Vậy mà mình lại dám vung d.a.o với Chu Ái Quân! Còn mắng lại anh ta nữa?
Chu Ái Hồng ngơ ngác, đầu óc có chút choáng váng.
Trước kia khi Chu Ái Đảng, Trương Lệ Phân và Chu Ái Quân mắng cô ta, cô ta chỉ có thể trốn trong căn phòng chứa củi nho nhỏ này đau buồn một mình.
Nhưng mà bao lâu rồi? Từ khi nhà cô ta xảy ra chuyện đến bây giờ đã gần một năm, cô ta chịu đủ rồi! Cuộc sống như vậy cô ta chịu đủ rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-242-kiep-truoc-cua-chu-ai-hong.html.]
Đột nhiên Chu Ái Hồng phát hiện ra, cảm giác phản kích rất sảng khoái.
Hôm nay, cô ta đã phát tiết hết cơn giận trong lòng suốt một năm qua ra ngoài rồi…
Đột nhiên cô ta sửng sốt, đợi chút, Vừa rồi khi cô ta vung d.a.o với Chu Ái Quân, Chu Ái Quân lại không làm gì cô ta, ngược lại hình như còn có chút sợ hãi?
Sắc mặt Chu Ái Hồng có chút cổ quái, đột nhiên cô ta nghĩ đến Chu Song Oanh. Chu Song Oanh luôn núp trong bóng tối, giống như một con rắn độc có thể nhảy ra cắn người khác bất cứ lúc nào. Mỗi khi nghĩ tới Chu Song Oanh, Chu Ái Hồng đều sởn tóc gáy. Nhưng không thể phủ nhận, càng là người như vậy,càng không ai dám chọc.
Ánh mắt Chu Ái Hồng sáng lên. Làm giống Chu Song Oanh, cô ta không làm được, cô ta cũng không có lá gan ấy, cũng không đủ thông minh để thiết kế sau lưng. Nhưng cô ta có thể giống hôm nay, thẳng thắn trực tiếp.
Đúng! Chính là như vậy! Sau này, cô ta sẽ không nhẫn nhịn nữa! Ai dám chọc cô ta, nhất định cô ta sẽ đánh trả, giống như đối phó với Lâm Thanh Vân vậy.
***
Nhà họ Thẩm.
Thấy ngày Lâm Thanh Vân bị phán quyết càng ngày càng gần, bà Trần và Chu Đình không còn đường nào có thể đi, chỉ có thể tới tìm Thẩm Húc.
Bà Trần gạt nước mắt nước mũi một phen: “Thằng Ba, thím cũng từng quan tâm đến cháu, Đình Đình cũng từng là em họ cháu mười mấy năm, Thím thật sự không còn cách nào nữa rồi mới phải đến tìm cháu, cháu là người có năng lực, mạng lưới quan hệ rộng. Cháu xem, có thể giúp thím một chút được không? Nếu để Lâm Thanh Vân bị bắt ngồi tù cả đời, Đình Đình và đứa trẻ trong bụng phải làm sao bây giờ?”
Phải làm sao bây giờ? Có rất nhiều biện pháp, ly hôn, phá bỏ đứa bé là được. Không phải bà Trần chưa từng nghĩ tới chuyện này, chỉ là bà ta không cam lòng, muốn giãy giụa thêm chút nữa.
Buồng trong, nghe thấy lời này, Thẩm Hướng Dương rất không vui, cậu ta định nhấc chân ra ngoài nói rõ lý lẽ lại bị Thẩm Hướng Dung ngăn cản.
“Chị! Bọn họ đều là loại người gì thế? Trước đó thì quỳ xuống không đứng dậy uy h.i.ế.p Du Tiểu Miên, bây giờ lại dùng thân phận trưởng bối, dùng lời nói để ép anh Cả. Anh ấy nợ bọn họ chắc?”
“Cho nên, em muốn thế nào?”
“Em…” Nhất thời Thẩm Hướng Dương không biết phải nói sao.
Thẩm Hướng Dung thở dài: “Được rồi! Cho dù muốn đuổi người cũng phải do anh cả đứng ra đuổi. Nơi này là nhà anh Cả, em xông ra đuổi người có hợp lý không? Huống chi, anh Cả tự có chủ kiến của mình, anh ấy nghĩ xa hơn em nhiều.”
Thẩm Hướng Dương mím môi, không nói gì.