Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 234: Người thủ đô

Cập nhật lúc: 2025-05-13 09:29:28
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nghe nói có người ở thủ đô muốn đối phó với cô, biết nhà họ Lâm có đứa con trai đang ở cùng thôn Thượng Thủy với hai người, nên đã tới tìm nhà họ Lâm. Dùng con đường thăng tiến của cha Lâm Thanh Vân làm điều kiện trao đổi, bảo bọn họ ra tay. Lâm Thanh Vân nói, chỉ cần khai ra anh ta, nhà họ Lâm sẽ bại lộ, công an sẽ lần theo dấu vết ấy, điều tra được tới thủ đô. Đến lúc ấy, người thủ đô sẽ làm thế nào? Cha mẹ, anh trai, em gái tôi còn đường sống sao?”

Cao Tuấn hít sâu một hơi: “Dù sao tôi có khai ra, cũng không trốn thoát được chế tài pháp luật, vẫn bị xử b.ắ.n như cũ. Làm thế nào cũng phải chết, cần gì phải liên lụy đến người nhà mình?”

Ánh mắt Thẩm Húc sáng như điện: “Cho nên, cậu thẳng thắn thừa nhận tất cả hành vi phạm tội, nói mọi chuyện là do tâm tư ác độc của một mình cậu, như vậy, có thể kết thúc được mọi chuyện, công an sẽ không điều tra tiếp. Nhưng cậu lại yêu cầu mãnh liệt muốn gặp Thẩm Hướng Dung và Du Tiểu Miên, bởi vì cậu không cam lòng. Cậu không thể nói với công an, nên muốn nói với chúng tôi.”

Vân Chi

“Chúng ta biết chân tướng, nhất định sẽ không bỏ qua cho Lâm Thanh Vân. Tuy rằng cậu không biết rõ gia thế của Du Tiểu Miên và Thẩm Hướng Dung cụ thể ra sao, nhưng qua cách ăn mặc, cách nói năng của bọn họ, cũng biết được chắc hẳn sẽ không tồi. Có lẽ bọn họ sẽ có cách đối phó với Lâm Thanh Vân, như thế cũng coi như đã báo thù cho cậu. Cho dù không đối phó được với Lâm Thanh Vân, cũng có thể kéo thêm thù hận cho Lâm Thanh Vân. Tính thế nào thì cậu cũng không lỗ, có phải không?”

Bị Thẩm Húc nói toạc ra tâm tư, Cao Tuấn cũng không che giấu nữa, trực tiếp thừa nhận: “Đúng!”

“Người thủ đô kia là ai? Gia đình nào? Họ gì?”

Cao Tuấn lắc đầu: “Tôi không biết.”

Manh mối đến đây bị chặt đứt. Thẩm Húc khẽ gõ lên bàn, chuyện nên biết đều đã biết, ở thêm nữa cũng không còn ý nghĩa gì. Hắn đứng dậy: “Đi thôi!”

Ra khỏi phòng tạm giam, khuôn mặt Thẩm Hướng Dung chua xót, kéo tay Du Tiểu Miên, áy náy nói: “Xin lỗi, do chị liên lụy đến em.”

Du Tiểu Miên lắc đầu: “Không liên quan đến chị. Lâm Thanh Vân hận em, mặc dù không có chuyện của chị, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ đối phó với em.”

Hai cô gái cần thời gian tiêu hóa những chuyện này, Thẩm Húc không quấy rầy hai người tâm sự thân mật với nhau, hắn kéo Thẩm Hướng Dương qua bên cạnh.

Thẩm Hướng Dương mang dáng vẻ tâm sự nặng nề, đè thấp giọng, hỏi: “Anh Cả, anh nói xem, người thủ đô… Có thể là kẻ địch của nhà họ Thẩm không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-234-nguoi-thu-do.html.]

“Nhà họ Thẩm đã suy tàn, cha mẹ bị bắt tới nông trường, không phải bọn họ đã thắng rồi sao? Cho dù sợ nhà họ Thẩm đông sơn tái khởi, không phải bọn họ nên đối phó với cha mẹ trước sao? Nếu vì cha mẹ đang ở nông trường, bọn họ cảm thấy không cần lo lắng nữa, theo lý mà nói cũng nên đối phó với Thẩm Hướng An mới đúng. Thẩm Hướng An được bồi dưỡng thành người thừa kế nhà họ Thẩm, anh ta mới là gốc rễ của nhà họ Thẩm.”

“Lại lui một bước nữa mà nói, coi như Thẩm Hướng An đã làm phản, trở thành người của bọn họ, bọn họ không cần thiết phải đối phó với anh ta. Vậy thì giữa em và Hướng Dung, không phải bọn họ nên đối phó với em là chính sao? Nhưng bọn họ lại bỏ qua cho em, chỉ đối phó với Hướng Dung, em cảm thấy có hợp lý không?”

Không phải Thẩm Húc trọng nam khinh nữ, mà là đa số người trong thời đại này đều mang tư duy như vậy, đặc biệt là người làm chính trị.

Hắn nói tiếp: “Còn một điều nữa, nếu là kẻ địch của nhà họ Thẩm, bọn họ dùng biện pháp thế này, có phải quá bỉ ổi rồi không? Trực tiếp mua sát thủ g.i.ế.c c.h.ế.t hai đứa, không phải càng bớt việc, hiệu suất càng cao mà vẫn đạt được mục đích sao?”

Đây cũng là điểm Thẩm Húc vẫn luôn nghi hoặc, cũng vì điểm này, hắn mới cảm thấy không phải do mợ Viên làm. Mặc dù trong nguyên tác, bà ta từng làm chuyện như vậy. Nhưng nguyên tác có logic, có đủ loại mâu thuẫn tích lũy theo ngày tháng. Tuy rằng số tiền kia là một nhân tố, nhưng không phải nhân tố trực tiếp.

Nếu đơn giản chỉ vì số tiền ấy, thì bà ta nên trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t chứ không phải tìm người cưỡng gian.

Thẩm Húc sửng sốt, đột nhiên trong đầu sinh ra một ý nghĩa. Người thủ đô có thể tìm nhà họ Lâm đối phó với Thẩm Hướng Dung. Vậy thì trong nguyên tác, chuyện mợ Viên làm, ngoài thù hận cá nhân của bà ta ra, còn có bút tích của người thủ đô kia không?

Quyển sách này, Thẩm Húc từng lướt qua không ít phần, bây giờ cố gắng nhớ lại, cũng không thể nhớ ra được, tác giả có từng viết tới vấn đề này không.

Thẩm Hướng Dương cúi đầu lâm vào trầm tư: “Vậy thì là ai được nhỉ? Không đến mức là Thẩm Hướng An chứ? Chúng em đều không còn cản đường anh ta nữa rồi, anh ta không cần thiết vẽ rắn thêm chân, Huống chi, nếu là anh ta, anh ta cũng sẽ không dùng biện pháp này. Đối với anh ta mà nói, hình như g.i.ế.c chúng em càng hợp lý hơn.”

Lúc này, Thẩm Hướng Dung và Du Tiểu Miên đã tâm sự xong, đang nắm tay nhau qua bên này. Du Tiểu Miên có chút phẫn hận: “Bên phía Lâm Thanh Vân, chúng ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ cứ buông tha cho anh ta như vậy sao? Quá hời cho anh ta rồi!”

Tròng mắt Thẩm Húc xoay chuyển: “Về thôn, chúng ta trực tiếp tìm anh ta đối chất!”

Về người thần bí ở thủ đô kia, Cao Tuấn không biết, nhưng chưa chắc Lâm Thanh Vân không biết.

Loading...