Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 228: Cái chết của Thẩm Hướng Dung trong nguyên tác

Cập nhật lúc: 2025-05-13 07:10:27
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bị người ta cưỡng gian, phái nữ vốn dĩ là người bị hại. Nhưng sau khi báo cảnh sát, bọn họ vẫn sẽ phải gánh chịu thương tổn từ dư luận. Đời sau, chuyện như vậy không ít. Những lời như “Sao không cưỡng gian người khác, chỉ cưỡng gian cô ta?” “Cô ta ăn mặc như vậy, khác gì mời gọi người ta phạm tội.” … Đây cũng chính là lời luận tội dành cho kẻ bị hại. Đây cũng chính là nguyên nhân rất nhiều cô gái sau khi bị thương tổn, đã quyết định giấu giếm, không báo cảnh sát.

Ở trong niên đại này, chuyện như vậy càng phóng đại hơn gấp n lần.

Cho nên, mặc dù Thẩm Húc biết đây là biện pháp giải quyết tốt nhất, nhưng vẫn có chút khó quyết định. Hắn chỉ có thể giao lại quyền lựa chọn cho đương sự.

“Tiểu Miên quyết định đi! Em tôn trọng quyết định của cô ấy.”

Đối với Thẩm Hướng Dung mà nói, cô không có lựa chọn. Vì Thẩm Hướng Dương, câu trả lời của cô đã rõ ràng. Hiện tại chỉ còn xem ý kiến của Du Tiểu Miên.

Du Tiểu Miên khẽ mỉm cười: “Tôi đồng ý!”

Thẩm Hướng Dung rất kinh ngạc: “Tiểu Miên, em…… Em có cần suy xét thêm một chút không?”

“Không cần suy xét nữa. Thẩm Hướng Dương cũng vì cứu em. Nếu không có cậu ấy, Lưu Cường sẽ không bỏ qua cho em. Em cũng sẽ bị làm nhục. Hơn nữa, nếu thật sự giống như lời đồng chí Thẩm Húc nói. Lưu Cường mất tích công an cũng sẽ điều tra, chắc hẳn sẽ tra ra được chuyện gã ta làm. Chuyện chúng ta gặp phải vẫn sẽ bị mọi người biết. Nếu cuối cùng đều phải thừa nhận hậu quả này, vì sao hiện tại chúng ta không chủ động xuất kích, ít nhất có thể giải quyết được tai họa nhầm, không phải sao?”

Vân Chi

Thẩm Hướng Dung nắm c.h.ặ.t t.a.y Du Tiểu Miên: “Tiểu Miên, cảm ơn em!”

Thẩm Hướng Dương lại không biết nên nói gì mới tốt, cậu ta ngơ ngẩn, vẻ mặt hoảng hốt.

Nếu không phải do cậu ta g.i.ế.c Lưu Cường, sao bọn họ lại bị động như thế?

Nếu không phải do cậu ta g.i.ế.c Lưu Cường, sao chị gái với Du Tiểu Miên phải thừa nhận thống khổ này.

Tất cả, đều vì cậu ta.

Thẩm Hướng Dung nhận ra được cảm xúc của em trai, nhẹ nhàng vỗ vào mu bàn tay cậu ta: “Đừng để tâm vào chuyện vụn vặt nữa, không phải lỗi của em, em đã cứu chị với Tiểu Miên. Nếu không có em, bây giờ chị và Tiểu Miên sẽ không chỉ phải thừa nhận những lời đồn đãi đơn giản như vậy. Nếu… Nếu thật sự bị Lưu Cường… Chị thà c.h.ế.t còn hơn!”

Thẩm Húc chấn động! Thà c.h.ế.t còn hơn!

Trong nguyên tác, Thẩm Hướng Dung c.h.ế.t vì chuyện này, c.h.ế.t vì không chịu nổi nhục nhã.

Trong nguyên tác, Thẩm Hướng Dương không kịp thời chạy đến. Lúc cậu ta chạy đến, cảnh tượng nhìn thấy chính là t.h.i t.h.ể lõa lồ rách nát của Thẩm Hướng Dung. Cậu ta điên cuồng cầm giao muốn g.i.ế.c đám súc sinh đó. Đúng vậy, là một đám súc sinh! Trong nguyên tác, thi bạo Thẩm Hướng Dung không chỉ một người.

Đáng tiếc cậu ta không thể thành công, đám súc sinh đó không chết, chỉ bị thương. Cũng vì đả thương người mà Thẩm Hướng Dương bị bắt lại, cậu Viên phải dùng không ít tiền tài và quan hệ, mới bảo vệ được Thẩm Hướng Dương.

Sau khi nhà họ Thẩm sửa lại án xử sai, đám súc sinh đó mới bị trừng phạt nên có. Còn Thẩm Hướng Dương, cũng vì chuyện này mà trở nên nội liễm, trầm mặc, thậm chí có chút u ám.

Trong nguyên tác, người bỏ tiền ra tìm đám súc sinh đó chính là mợ Viên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-228-cai-chet-cua-tham-huong-dung-trong-nguyen-tac.html.]

Khi đó, vì bị nhà họ Thẩm liên lụy nên chuyện hôn nhân của Thẩm Hướng Dung không được thuận lợi. Thấy tuổi của cô càng ngày càng lớn, cậu Viên đã phí không ít tâm tư, mới tìm được cho cô một người xuất sắc về mọi mặt, đặc biệt là còn không để ý đến tình trạng hiện giờ của nhà họ Thẩm, cũng không để ý cô là con gái của người thuộc “Phái Tư bản”.

Nhưng mà không khéo, người ấy lại là ý trung nhân của Viên Tâm Tuệ. Viên Tâm Tuệ là con gái nhà họ Viên, vì thế cô ta buồn bực không vui, thậm chí tuyệt thực, tự mình hại mình,

Mợ Viên không quan tâm thật ra nhà trai căn bản không thích Viên Tâm Tuệ, bà ta chỉ cảm thấy, rõ ràng cậu Viên có năng lực tìm được người tốt như vậy làm con rể, lại không giúp con gái mình, một lòng đi giúp cháu gái. Thẩm Hướng Dung chính là hồ ly tinh, chuyên môn đối nghịch với bà ta.

Thấy con gái càng ngày càng gầy gò, vừa khóc vừa nháo, mệnh đã mất đi một nửa. Mợ Viên hạ quyết tâm, sẽ tìm người đối phó với Thẩm Hướng Dung. Mục đích của bà ta rất đơn giản. Chỉ cần Thẩm Hướng Dung bị người khác hủy hoại, cuộc hôn nhân này sẽ không thành được.

Nhưng trong nguyên tác, chuyện này phải một năm sau mới xảy ra. Nhưng hôm nay Thẩm Hướng Dung và Thẩm Hướng Dương đã tới thôn Thượng Thủy, cậu Viên chưa từng nảy sinh ý định giới thiệu đối tượng cho Thẩm Hướng Dung.

Thẩm Hướng Dung cũng chưa từng gặp mặt người đàn ông kia, càng không có chuyện gì liên quan đến Viên Tâm Tuệ. Thời gian chị em nhà họ Thẩm ở lại nhà họ Viên không phải quá dài, mâu thuẫn với mợ Viên cũng chưa lên tới đỉnh điểm.

Nhưng chuyện như vậy lại vẫn xảy ra, thủ pháp tương tự, cách làm tương tự.

Giây phút này, đột nhiên Thẩm Húc sinh ra một ý nghĩ táo bạo, có lẽ nào không phải mợ Viên?

Nhưng mà, vì sao?

Trong nguyên tác, hành động của mợ Viên có thể tìm được nguyên nhân, nhưng mà hiện tại, mợ Viên làm như vậy, có phải quá không hợp lẽ thường hay không?

Thẩm Húc lắc lắc đầu, tạm thời không để ý đến vấn đề này, giải quyết chuyện trước mắt quan trọng hơn.

Hắn nhìn Thẩm Hướng Dung và Du Tiểu Miên, nói tiếp: “Vậy thì hai đứa phải chuẩn bị cho kỹ. Một khi báo án, công an nhất định sẽ hỏi thăm hai đứa về những chuyện đã trải qua, đặc biệt là một vài chi tiết, ví dụ như, Lưu Cường cưỡng gian hai đứa thế nào? Rốt cuộc gã ta đã làm những gì? Khả năng hai đứa sẽ bị hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần về tình hình lúc đó.”

Nghĩ lại cảnh tưởng lúc đó, cũng là một loại thương tổ. Nhưng nếu công an thật sự điều tra, chắc chắn sẽ trải qua bước này, không thể né tránh.

Du Tiểu Miên gật đầu: “Tôi không thành vấn đề.”

Cơ thể Thẩm Hướng Dung khẽ run rẩy, tay nắm chặt lại: “Em cũng không thành vấn đề.”

“Được rồi!” Thẩm Húc lấy ra một con d.a.o từ trong phòng bếp, hỏi Thẩm Hướng Dương: “Sợ đau không?”

Nếu nói Lưu Cường dùng d.a.o làm Thẩm Hướng Dương bị thương, vậy thì trên người Thẩm Hướng Dương nhất định phải có miệng vết thương. Như vậy mới có thể trùng khớp với vết m.á.u có ở hiện trường.

Thẩm Húc kéo cánh tay của Thẩm Hướng Dương qua, khẽ cắt một cái không sâu không nông. Sau đó quay người lập tức dùng băng gạc đã chuẩn bị trước băng bó cho cậu ta.

Cũng may hiện giờ thủ đoạn điều tra vẫn chưa tinh vi, kỹ thuật đo lường lại càng lạc hậu. Nếu như ở thủ đô, có lẽ còn có thể kiểm nghiệm vết m.á.u lấy được ở hiện trường, so sánh với nhóm m.á.u của Thẩm Hướng Dương. Nhưng ở huyện Dương Sơn này, dưới tình huống vết m.á.u đã khô cạn, muốn làm điều ấy là chuyện không thể nào.

Cho nên, bọn họ có thể trực tiếp khiến tất cả mọi người tưởng rằng, vết m.á.u ở hiện trường là m.á.u của Thẩm Hướng Dương, còn Lưu Cường là tội phạm tội ác tày trời đã lẩn trốn.

Loading...