Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 226: Kế hoạch thay đổi

Cập nhật lúc: 2025-05-13 07:10:23
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Húc có được không gian đã gần mười năm, đối với quy tắc và cách sử dụng không gian hắn đã nhớ kỹ trong lòng từ lâu. Không gian không chứa được vật sống, nhưng lại không hạn chế vật chết. Thi thể cũng là vật chết, bởi vậy hắn chỉ cần nhẹ nhàng vung tay lên một cái, sử dụng ý niệm, t.h.i t.h.ể của Lưu Cường đã lập tức biến mất.

Sau đó là đến chuyện xử lý hiện trường vụ án. Bởi vì trước đó lo lắng cho Thẩm Hướng Dung và Du Tiểu Miên, Thẩm Húc vẫn chưa kịp nhìn kỹ, lúc này hắn mới có thời gian chậm rãi quan sát.

Bãi cỏ lau bên trái hắn, có không ít nơi bị đè đẹp, vô cùng hỗn loạn. Trên mặt đất còn có dấu gót chân rõ ràng, không ngừng giãy giụa. Đây là dấu vết khi Lưu Cường dùng bạo lực với Thẩm Hướng Dung, còn Thẩm Hướng Dung cũng cố hết sức phản kháng tạo thành.

Phía bên phải hắn cũng vô cùng hỗn loạn, nhưng khác hẳn bên phải. Cỏ lau phía bên này có nơi bị đè bẹp xuống sâu hơn hẳn phía bên trai. Chắc là vì Thẩm Hướng Dương là con trai, sức lực mạnh mẽ hơn so với Thẩm Hướng Dung. Mặc dù cậu ta vẫn còn niên thiếu, không cường tráng được như Lưu Cường, nhưng tốt xấu gì cũng từng huấn luyện trong quân doanh một khoảng thời gian, chiêu thức và kỹ xảo hơn xa Lưu Cường.

Bởi vậy, đối mặt với Lưu Cường, Thẩm Hướng Dung hoàn toàn rơi vào thế yếu, gần như là bị đè ra đánh. Phạm vi giằng co không lớn, mức độ hỗn loạn không nhiều.

Còn Thẩm Hướng Dương lại gần như cân sức cân tài với Lưu Cường, phạm vi giằng co lớn, mức độ hỗn loạn cũng cao hơn.

Thậm chí, nếu không phải vì cuối cùng Lưu Cường đánh lén, Thẩm Húc đoán, chắc hẳn Thẩm Hướng Dương sẽ không thua.

Thẩm Húc ngồi xổm xuống, bật đèn pin lên, cẩn thận xem xét từng chi tiết, từng vị trí. Hắn phát hiện ra được trên cành cỏ lau bị gãn, có vướng vài sợi tơ, Chắc là khi Thẩm Hướng Dương đánh nhau với đối phương, quần áo bị móc vào lưu lại.

Điều khiến Thẩm Húc cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Lưu Cường chảy không ít máu, nhưng phần lớn đều dính trên người Thẩm Hướng Dương và trên t.h.i t.h.ể gã ta, ngược lại vết m.á.u ở hiện trường không nhiều lắm. Đặc biệt là khu vực này cạnh một con đường đầy đá vụn, tám mươi phần trăm số vết m.á.u rơi vãi đều dính trên đất đá, nhiều nhất là trên tảng đá hung khí Thẩm Hướng Dương dùng để đánh c.h.ế.t Lưu Cường. Khả năng cũng chỉ có khoảng hai mươi phần trăm là rơi vãi trên bãi cỏ lau. Vết m.á.u cực ít lại rải rác, nếu không nhìn kỹ khả năng sẽ bị xem nhẹ.

Máu trên đá dễ dàng xử lý, hắn tùy tiện ném vào không gian là được, hoặc là ném vào ao hồ cách bờ cỏ lau không xa, đá chìm xuống đáy hồ, ai có thể vớt lên được?

Phiền toái nhất chính là vết m.á.u dính trên cỏ lau, vừa ít vừa phân tán, không dễ xử lý. Thật ra cũng không phải hoàn toàn không giải quyết đước, chỉ cần cẩn thận một chút, kiểm tra từng cây cỏ lau, từng ngóc ngách một lần, không để sót chỗ nào là xong. Nhưng làm thế quá mất thời gian và tinh lực.

Vân Chi

Thẩm Húc nhíu mày lại, vốn dĩ hắn không định báo cảnh sát, dù sao Thẩm Hướng Dương g.i.ế.c người là sự thật, làm như vậy, rất bất lợi với cậu ta. Nhưng nếu không có chuyện g.i.ế.c người này thì sao?

Đột nhiên trong lòng hắn nảy ra một ý định khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-226-ke-hoach-thay-doi.html.]

Khi Thẩm Hướng Dương chạy tới, thì trông thấy Thẩm Húc đang sững sờ nhìn chằm chằm vào vết m.á.u trên mặt đất. Vết m.á.u rất ít, không thấy hung khí đâu nữa, hiển nhiên đã được thu dọn rồi. Phía bên kia, t.h.i t.h.ể của Lưu Cường cũng đã biến mất.

“Anh Cả, Lưu… Lưu Cường đâu?”

“Xử lý rồi!”

“Xử lý rồi? Xử lý thế nào? Anh vứt gã ta đi đâu rồi?” Ánh mắt cậu ta n hìn về phía ao hồ gần đó, chẳng lẽ là ném vào trong hồ rồi?

Thẩm Húc nhìn ra được suy nghĩ của cậu ta, lắc đầu nói: “Không phải, đừng đoán nữa, em không cần biết cụ thể ở đâu, chỉ cần biết đó là một nơi bất cứ kẻ nào cũng không thể tìm thấy.”

Thẩm Hướng Dương há miệng thở dốc, lại ngậm chặt, rồi ngoan ngoãn nghe lời không hỏi lại.

Một lát sau, cậu ta mới nói: “Bây giờ chúng ta phải làm thế nào?”

“Quay về!”

“Hả? Nhưng mà nơi này… Người khác nhìn thấy nơi này chắc chắn sẽ biết nơi này từng xảy ra chuyện. Nếu công an tới điều tra, nhất định sẽ điều tra ra.”

“Anh hỏi em, thân phận cậu Viên làm giả cho các em, có thể tin được không?”

“Đáng tin cậy. Ít nhất ở nơi nghèo nàn như huyện Dương Sơn này sẽ không có ai nhìn ra manh mối. Nhưng nếu lên thành phố hoặc lên tỉnh, thì chưa chắc.”

Trong lòng Thẩm húc đã có dự tính, không có án mạng, hai người Thẩm Hướng Dung và Du Tiểu Miên cũng chưa bị cưỡng gian, loại án kiện này, bình thường đều trực tiếp giải quyết ở địa phương, sẽ không báo lên cấp trên.

“Đi thôi! Kế hoạch thay đổi, chúng ta về nhà trước, mọi người cùng nhau thương lượng một chút.”

Loading...