Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 215: Thân thế của Lâm Thanh Vân

Cập nhật lúc: 2025-05-13 06:54:10
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng lúc đó. Lâm Thanh Vân cũng không được yên ổn.

Ngồi đối diện với anh ta chính là người thẩm vấn.

Qua lời nói ám chỉ của Hồng vệ binh, anh ta coi như đã hiểu. Những người này xét nhà bắt người, cũng không phải chỉ vì lòng nhiệt tình cống hiến, có lẽ ban đầu trong cuộc vận động bọn họ đúng là loại người ấy, nhưng dần dà, sau khi nhiệt tình lui bước, mới mẻ qua đi, đặc biệt là Hồng vệ binh còn không có công việc và nguồn thu vào, bọn họ cũng phải ăn.

Hiện giờ, bọn họ đã thay đổi, cũng phát hiện ra biện pháp thu lợi từ những việc mình làm.

Nới ra thì, quyển sách Lâm Thanh Vân mua về cũng không có gì đặc biệt, trước đây không ít người có quyển sách này, nội dung của nó cũng không liên quan gì đến vấn đề chính trị. Nhưng mấy năm gần đây, rất nhiều thứ đã thay đổi. Rất nhiều tri thức, chỉ cần là tiếng nước ngoài, đều bị biến thành sách cấm, rất nhiều loại sách đều bị liệt vào danh sách phản động.

Tội danh này có thể lớn cũng có thể nhỏ, đường sống bên trong tương đối rộng.

Ý của Hồng vệ binh là, Lâm Thanh Vân có thể bỏ tiền ra, chỉ cần tiêu tiền đúng chỗ, bọn họ có thể bỏ qua việc này.

Nhưng đối phương vừa mở miệng đã đòi ba trăm đồng. Thật ra ba trăm đồng không tính là nhiều, ít nhất không so được với chuyện bị kéo đi dạo phố, bị tiến hành giáo dục lại tư tưởng.

Nhưng Lâm Thanh Vân lấy đâu ra số tiền ấy? Khả năng Hồng vệ binh cũng nghe nói gia cảnh nhà anh ta không tồi, đã vài lần nhắc nhở, anh ta có thể gọi điện thoại cho cha mẹ.

Cha anh ta làm ở văn phòng chính phủ, chức vụ không cao cũng không thấp, có uy tín có danh dự, tiền tài trong tay chắc chắn không ít, đáng tiếc lại không phải cha ruột.

Vốn dĩ anh ta không phải họ Lâm, ban đầu tên là Đỗ Thanh Vân. Tổ tiên nhà họ Đỗ phú quý, cha ruột anh ta xuất thân từ tầng lớp địa chủ. Đáng tiếc sau khi Tân Hoa thành lập, thành phần địa chủ bị đả đảo. Cha ruột anh ta gặp nạn, lúc ấy bị ép buộc đành phải cưới mẹ anh ta thuộc gia đình bần nông, muốn dựa vào quan hệ này để thay đổi địa vị, xóa bỏ cái mũ địa chủ.

Trong tay cha anh ta còn lén lút ẩn giấu chút vàng bạc, bởi vậy cuộc sống nhà bọn họ không tệ lắm, không phải lo ăn mặc. Nhưng ngày vui chóng tàn, không biết vì sao lại bị người khác phát hiện, bị cử báo. Nhà bọn họ bị lục soát, tịch thu tài sản. Khi đó, anh ta trơ mắt nhìn những người đó lấy đi tất cả đồ đạc nhà mình, bao gồm cả bình hoa cổ tổ truyền mà cha anh ta nói đã qua nhiều thế hệ.

Cha anh ta bị bắt.

Đối với địa chủ, đặc biệt là loại “Ngoan cố không thay đổi”, trước kia từng bóc lột quần chúng nhân dân, ngày ngày hưởng thụ cuộc sống thoải mái, sẽ không có ai hạ thủ lưu tình. Cha anh ta không chịu nổi, đã tự sát.

Anh ta và mẹ cắn c.h.ế.t nói rằng không biết cha mình lén lút giấu đồ, sau đó chặt đứt quan hệ với cha ruột, phân rõ giới hạn, mới miễn cưỡng bảo toàn tính mạng.

Nhưng trong nhà không còn gì cả, ngoài bốn bức tường ra, những thứ khác đều bị nói là đổi được từ mồ hôi nước mắt của nhân dân, đều bị cướp đi.

Mẹ anh ta dẫn theo anh ta, không nơi dựa vào, họ hàng thân thích tránh bọn họ như rắn rết. Vì sinh tồn, mẹ anh ta lợi dụng tư sắc của mình bám vào cha kế. Sau đó anh ta cũng sửa họ, trên tư liệu, tên cha anh ta cũng sửa thành tên của cha kế.

Có người cha làm trong chính phủ, ô danh trên người anh ta mới coi như hoàn toàn tiêu trừ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-215-than-the-cua-lam-thanh-van.html.]

Nhưng cha kế cũng có con cái của mình, không hề để ý đến anh ta. Mẹ anh ta sống bám vào cha kế, càng không dám yêu cầu quá nhiều. Đặc biệt là đám con trước kia đều không phải đèn cạn dầu, cho dù mẹ anh ta muốn trợ cấp, cũng không thể làm được gì. Quyền quản lý kinh tế trong nhà không nằm trong tay bà ta, bà ta chỉ có thể bớt tiền sinh hoạt phí của mình, moi ra một chút gửi cho anh ta, số lượng cực kỳ hữu hạn.

Ba trăm đồng, anh ta biết đi đâu gom đủ bây giờ?

Anh ta xuốngnông thôn đã hơn một năm. Lâu lâu mẹ anh ta mới gửi tiền qua đây, cộng lại miễn cưỡng cũng được một trăm. May mà có vài cô gái âm thầm cho anh ta thêm đồ ăn đồ dùng, cuộc sống trôi qua dễ chịu, số tiền này anh ta chưa tiêu một phân nào, tất cả đều giấu trong gối đầu. Khi Hồng vệ binh lục soát, không hề phát hiện ra, nếu không sợ là không giữ nổi.

Nhưng cho dù anh ta lấy ra toàn bộ số tiền mình có, vẫn chưa tới một phần ba.

Lâm Thanh Vân sốt ruột.

Không thể gọi điện thoại về nhà được. Mẹ anh ta không có nhiều tiền như vậy để cứu anh ta. Nếu để nhà họ Lâm biết anh ta bị bắt, nói không chừng cha kế tức giận, còn gạch tên anh ta ra khỏi sổ hộ khẩu mất.

Mặc dù ngày thường trong mắt cha kế không có anh ta, căn bản sẽ không giúp anh ta. Nhưng trên tư liệu có người cha như vậy, đối với anh ta chỉ có lợi không có hại. Nếu bị gạch tên khỏi hộ khẩu, anh ta mới thật sự xong đời.

Anh ta không thể để người khác biết mình không phải con ruột của cha kế, càng không thể để người khác biết cha ruột anh ta là phần tử xấu.

Vân Chi

Hai tay Lâm Thanh Vân khẽ run lên.

Có cách, sẽ có cách thôi! Anh ta chỉ cần kiếm thêm hơn hai trăm nữa là được!

Lâm Thanh Vân nhắm mắt lại, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.

Anh ta có quan hệ tốt với vài cô gái, tự nhận đã khiến bọn họ rễ tình đ.â.m sâu, trong số đó, nhà ai có thực lực nhất nhỉ?

Trong lòng Lâm Thanh Vân âm thầm tính toán.

Ngoài bọn họ ra, còn một người nữa.

Văn Mẫn!

Lâm Thanh Vân cắn môi dưới.

Trước mặt Hồng vệ binh, anh ta không hề nhắc tới Văn Mẫn nửa chữ.

Cho dù kế hoạch trả thù Du Tiểu Miên là do anh ta vạch ra, sách cấm là do anh ta mua về, nhưng người bỏ sách vào ngăn tủ của Du Tiểu Miên chính là cô ta! Cô ta không làm được việc, ngược lại để Du Tiểu Miên phát hiện ra, tương kế tựu kế, cắn lại mình một ngụm. Đều do cô ta làm hại mình. Hiện giờ anh ta bị giam trong nhà tù, mà Văn Mẫn vẫn sống êm đẹp.

Lâm Thanh Vân nắm chặt nắm tay, muốn anh ta tiếp tục giữ kín bí mật, dù sao cũng phải lấy ra chút thành ý chứ!

Loading...